Ông thầy Do Thái của mình
(Mẫu chuyển về học tập ở Israel)
Lúc học ở Israel, cuối tuần được nghỉ, mình thường hay đi chơi, vừa tham quan cảnh vật, lối sống, văn hoá người bản xứ để biết thêm phần nào văn minh của đất nước họ, vừa tìm thầy để mong được chỉ dạy học cách làm ăn. Có khi mình xin nghỉ không lương cả tuần để đi tầm sư học đạo, ví dụ như có lần mình học cách làm ăn của ông thầy tên là Avihai (trong hình).
Thầy Avihai nhiệt tình lắm, dạy cho mình học đủ thứ rồi còn mua cơm cho mình ăn. Cái mặt mình ngu ngu chứ nhiều người thương, dạy đi dạy lại 2-3 lần mình mới hiểu, nhưng hiểu là mình triển được liền. Hôm đi về, thay gì chở ra bến xe thì thầy dẫn cho đi tham quan biên giới giữa Lebanon 🇱🇧 và Israel 🇮🇱 nơi có đường tàu hỏa xuyên núi trong thế chiến thứ II. Vừa làm vừa nói chuyện trong cái nắng 2h trưa oi ả. “Thiệt ra tao hông ngờ m dám nghỉ làm mấy bữa để lên đây”. Cái mình nói: “Ủa, con thấy bình thường mà”, xong thầy nói: “Mấy khóa trước, cũng có mấy đứa nói thích tìm hiểu, tao cũng hẹn lên nhà tao để hướng dẫn mà gần tới hẹn là nó hủy kèo.
Tao thấy do nghỉ mất lương nên tụi nó không muốn đi, không dám đánh đổi”. “Có đứa nhắn nếu thầy dạy vào ngày nghỉ thì tụi con sẽ chơi khô máo với thầy luôn, nhưng phải ngày nghỉ vì ngày bình thường tui con phải đi làm”. Thầy nói tiếp: “Nó còn sợ mất lương thì sao mà học được cái lớn? Lương tính ra tiền mày là 1.5 triệu ngày nhưng thật ra, ai có tố chất làm ăn thì tiền cỡ nào họ cũng sẵn sàng đánh đổi để phát triển bản thân”.
Rồi ông nói tiếp, “tao và vợ giờ 67 tuổi rồi, doanh nghiệp thì có quy trình và vào guồng hết rồi, có bận bịu gì đâu, hẹn hôm nào mà không được, nhưng tao muốn hẹn vậy để xem có đứa nào chịu chơi hem, có tố chất mới chơi tới được. Còn tiếc tiền lương thì hướng dẫn làm ăn chi mắc công tốn thời gian”.
Vừa làm phụ việc cho thầy Avihai, thì thầy nói “Làm gì bây giờ cũng phải biết kinh doanh, làm nông nghiệp thì càng phải biết bán hàng. Tối trước khi ngủ phải nằm ngẫm nghĩ, làm sao để tăng giá trị cho Sản phẩm mình tạo ra, và nghĩ đến việc mang ra thị trường quốc tế, tiền mới nhiều, Doanh nghiệp mới lớn”. Nghe vậy, mình chợt nhớ là mình học nông nghiệp, nhưng trong chương trình có dạy kinh doanh. Nhiều đứa lơ là không nghe giảng vì thấy làm nông mà học chi cái này. Những người đứng lớp là chủ những công ty (thầy mình có trang trại trị giá 13 triệu đô), người học được hướng dẫn thành lập công ty, đưa ra kế hoạch để sản xuất sản phẩm, cách gọi vốn từ nhà đầu tư…
Mình thì chăm chỉ ngồi học, dù không hiểu mấy. Miên man, miên man suy nghĩ thì thầy hỏi: từ đây đến khi về có ý định kinh doanh gì chưa, giờ phải tập kinh doanh để biết cách quản lí, chịu rủi ro và giao tiếp với mọi người. Thầy nói vì mình đã cố công để lên đây, nên thầy sẽ hướng dẫn cho cách mần ăn, rồi rút ngay trong túi áo mảnh giấy và dặn là nào về rồi mở ra xem (kiểu như Gia Cát Lượng đưa cho Lưu Bị túi gấm, dặn lúc nguy cấp thì mở coi vậy đó).
Israel, 8/2019
Nguồn:
Trương Hoàng Nam
fb.com/hoangnam.nqd