Home / Trích dẫn sách / 10 Trích dẫn hay trong sách “Đối Thoại Với Thượng Đế”

10 Trích dẫn hay trong sách “Đối Thoại Với Thượng Đế”

Đối Thoại Với Thượng Đế
Tác giả: Neale Donald Walsch

Trích dẫn hay trong sách:

1. “Nói thì dễ hơn hành động. Đôi khi con cảm thấy mình sai trái. Cảm giác tội lỗi và sợ hãi là kẻ thù duy nhất của con người.”

2. “Cảm xúc là sức mạnh có tính thu hút. Điều gì ngươi sợ hãi quá mức, ngươi sẽ trải nghiệm nó.”

3. “Ý Nghĩ Cao Nhất luôn luôn là ý nghĩ chứa đựng niềm vui. Lời Nói Rõ Ràng Nhất là lời nói chứa đựng sự thật. Cảm Giác Lớn Lao Nhất là cảm giác mà ngươi gọi là yêu thương.”

4. “Mọi người, ai cũng đặc biệt, và mọi giây phút đều là vàng ngọc. Không có người nào và không có lúc nào đặc biệt hơn người khác, lúc khác.”

5. “Bí mật sâu xa nhất: Đời sống không phải là một tiến trình khám phá, mà là một tiến trình sáng tạo…”

6. “Chỉ có duy nhất một lý do để làm điều gì đó, một lời khẳng định với vũ trụ: Ngươi Là Ai.”

7. “Hỏa ngục là đối nghịch với niềm vui. Nó là sự bất toàn. Hỏa ngục là biết được Ngươi Là Ai và Là Gì, nhưng lại không kinh nghiệm được điều đó. Nó là bị kém. Đó là hỏa ngục, và ở đó, không còn gì là lớn hơn cho linh hồn ngươi nữa.”

8. “Đôi khi con người ta phải phải tiến hành chiến tranh để đưa ra lời khẳng định lớn nhất về người mà họ thực sự là: một con người kinh tởm chiến tranh.”

9. “Sự sống, tự bản chất của nó, không thể có được bảo đảm. Bằng không, toàn bộ mục đích của nó sẽ bị bóp nghẹt.”

10. “Yêu thương là thực tại tối hậu. Nó là thực tại tối hậu duy nhất. Là tất cả. Cảm giác yêu thương là kinh nghiệm của ngươi về Thượng đế.”

 “Tất cả các bệnh đều do tự tạo.
Ngay cả những bác sĩ cũng nhận thấy là người ta tự làm cho mình mắc bệnh bằng cách nào đó.
Phần lớn, người ta tạo bệnh một cách hoàn toàn không ý thức. Họ cũng chẳng biết ngay cả điều họ đang làm. Vì thế, khi họ bị bệnh, họ không biết là cái gì đã làm cho họ bệnh. Có vẻ hình như là có gì xảy tới cho họ chớ không phải là họ đã tự gây bệnh ra cho mình.

Điều này xảy ra phần lớn do người ta di chuyển qua cuộc đời không có ý thức, không riêng gì về vấn đề sức khỏe và những hậu quả.
Người ta hút thuốc rồi người ta tự hỏi tại sao lại mắc bệnh ung thư.
Người ta ăn súc vật và chất béo rồi người ta tự hỏi sao mạch máu lại bị tắc nghẽn.
Người ta nóng giận suốt cuộc đời rồi người ta tự hỏi tại sao lại bị nhồi máu cơ tim.
Người ta thi đua với người khác một cách tàn nhẫn và dưới một áp lực kinh khủng rồi người ta lại hỏi tại sao lại bị tai biến mạch máu não.

Cái sự thật không hiển nhiên cho lắm là phần lớn người ta làm cho bản thân lo lắng đến chết đi được.
Phiền não làm tệ hại tâm trí, đứng sau căm thù, nó có tính cách hủy hoại rất lớn.
Lo lắng thật là vô nghĩa. Đó là năng lực tinh thần bị uổng phí. Nó cũng tạo ra những phản ứng sinh hóa học làm hại cơ thể như tình trạng không tiêu hóa tới mạch tim ngưng trệ v.v…Hầu như sức khỏe được phục hồi ngay tức khắc khi lo lắng chấm dứt.
Lo lắng là một hoạt động của cái trí không hiểu biết liên quan của nó với Ta.

Căm thù gây tai hại nhất cho tâm trí, nó nhiễm độc cơ thể và gây hậu quả không lường được.
Sợ hãi đối nghịch với tất cả những gì của con người. Nó có tác động đối kháng với sức khỏe, tinh thần và thể chất của con.
Sợ hãi là lo lắng thổi phồng lên.

Phiền não, căm thù và sợ hãi cùng với những liên quan như lo âu, chua chát, nóng nảy, keo kiệt, tàn nhẫn, tính phê phán, tinh thần buộc tội…. tất cả tấn công các tế bào trong thân thể làm sao cơ thể có thể khỏe mạnh trong điều kiện như thế được.
Cũng thế, nhưng ở mức độ thấp hơn, kiêu ngạo, tự mãn, tham lam làm cho thân thể sinh bệnh và yếu đuối.
Tất cả những bệnh tật đều được tạo ra trước ở nơi tâm trí.
Làm sao có thể như vậy được? Còn về những hoàn cảnh do nguyên nhân khác tạo ra thì sao? Như bị cảm lạnh hoặc bệnh AIDS chẳng hạn?

Không có gì xảy ra trong đời con mà lại không có trong tư tưởng con trước. Tư tưởng giống như đá nam châm, kéo các hành động về phiá con. Tư tưởng có thể không luôn luôn hiển nhiên và rõ ràng, không rõ ràng nguyên nhân tỷ dụ như: Con sẽ bị một bệnh ghê gớm, con không đáng sống, đời con luôn luôn là một đống bùn, Thượng Đế sẽ trừng phạt con, con buồn và chán cho đời con.

Tư tưởng là một dạng năng lực rất vi tế nhưng lại mạnh vô cùng. Lời nói ít vi tế hơn, cô đọng hơn.
Hành động có trọng lượng hơn hết. Hành động là năng lượng dưới một dạng thể chất chuyển dịch nặng nề. Khi con nghĩ, nói và hành động từ một quan niệm tiêu cực như: ‘Con là kẻ thua’ con đưa một số năng lượng sáng tạo vào chuyển dịch. Chẳng cần phải tìm xa xôi gì khi con bị một cú cảm lạnh. Đó là tác quả nhỏ nhặt.

Thật khó để chuyển ngược lại tác quả của một tư tưởng tiêu cực, một khi nó đã thành một hình ảnh thể chất. Không phải là không thể được nhưng rất khó. Cần phải có một hành động tin tưởng vô cùng. Nó đòi hỏi một sự tin tưởng phi thường rất tích cực của vũ trụ. Con thường gọi là Ông Trời, Chúa, Phật, Quan Âm, Bồ Tát v.v…

Những người chữa bệnh không có gì ngoài niềm tin đó. Đó là niềm tin vượt tới cái giác tuyệt đối. Họ biết rằng con được tạo ra để trọn vẹn, để là đầy đủ và hoàn hảo ngay cả bây giờ.

Cái tỉnh giác này cũng là một tư tưởng rất mạnh. Nó có sức dời non lấp biển chớ không như những phân tử trong người của con. Đó là lý do tại sao những người chữa bệnh có thể chữa lành ngay cả đôi khi cách xa người bệnh…”

Xem thêm:
Những trích dẫn hay trong sách Nhà Giả Kim
10 Trích dẫn hay trong sách “Kafka Bên Bờ Biển”