11 Trích dẫn hay trong sách Nếu biết trăm năm là hữu hạn
1. “Nhiều người nghĩ câu trả lời là quan trọng, nhưng tôi cho rằng quá trình tìm kiếm nó mới làm cho chúng ta lớn lên.”
2. “Bạn trưởng thành khi bạn đủ mạnh mẽ để trở thành một điểm tựa. Dù là điểm tựa của bất cứ ai, kể cả chính bản thân mình.”
3. “Tôi nghe tim mình nhói lên, vì một điều đã cũ, “người nghèo nhất không phải là người không có một xu dính túi, mà là người không có lấy một ước mơ”.
Nói cho tôi nghe đi, ước mơ của bạn là gì?”
4. “Chúng ta không thể mang lại hạnh phúc cho người khác, nếu chính bản thân chúng ta luôn hoang mang hoặc tràn đầy hối tiếc. Chúng ta cũng không thể thanh thản và hạnh phúc thực sự nếu chỉ sống, làm việc, học hành vì người khác – dù đó là những người ta vô cùng yêu quý – thay vì sống theo mong muốn của chính mình.”
5. “Nếu là tình yêu, xin đừng ràng buộc. Dù là tình yêu, cũng đừng kỳ vọng. Hãy để tình yêu đó tự do. Chúng ta sẽ không muốn buộc mình vào một chiếc áo duy nhất, dù đó là một chiếc áo đẹp.”
6. “Chúng ta thường nhanh chóng quên rằng, một khi càng dễ điều khiển người khác thì càng khó điều khiển bản thân. Quá trình đó diễn ra tinh vi đến nỗi hiếm khi nào người trong cuộc nhận ra. Đó là sự thật. Chúng ta dễ dàng nhìn ra con người thật của ai đó khi họ nắm giữ quyền lực, điều đó cũng có nghĩa chúng ta gần như không thể che giấu con người thật của mình khi có quyền lực trong tay.”
7. “Người ta thường tiếc vì cuộc đời không có nút Delete. Nhưng ta luôn có thể nhấn Restart. Một cơ hội để ta khởi động lại. Một cơ hội để ta sửa chữa những hư hại của trái tim. Để ta quét vài con virus phiền nhiễu ra khỏi đầu óc. Để xóa bớt những mối quan hệ nặng nề mà vô dụng. Để dọn dẹp lại cuộc đời mình.”
8. “Yêu không khó, nhưng sống cùng tình yêu thì không dễ. Tình yêu chính là quá trình biến hóa. Đôi khi, nó không dễ dàng mà đầy trải nghiệm đau đớn. Tình yêu, không chỉ là gặp gỡ và đồng hành. Tình yêu cũng không phải sự tận hiến từ một phía mà là sự kết hợp trong một quá trình hóa thân cùng nhau. Ta vẫn kết nối với môi trường nuôi sống ta, nhưng cũng không còn hoàn toàn là ta nữa. Để sống với tình yêu thực sự thì phải chấp nhận điều đó.”
9. “Cuộc đời chúng ta cơ hồ được ghép bởi những mảnh kí ức. Chính thế, những mảnh kí ức làm nên đời ta. Những kỉ niệm êm đềm và thơm ngát như ngọn gió mùa xuân thổi qua thềm nhà buổi chiều xa xưa nào. Một mối tình dang dở. Một nụ hôn chưa kịp trao. Cái nắm tay vội vàng. Một sai lầm không thể cứu vãn. Một tổn thương gây ra cho ai đó, hoặc ai đó gây ra cho ta. Những mảnh vỡ của kí ức, đôi khi nhọn hoắt, đôi khi nát vụn… vẫn trở về với tôi vào những chiều cuối năm.”
10. “Chúng ta say sưa với ảo tưởng nắm bắt được cảm xúc của những người quen ở nơi xa xôi nào đó, thậm chí cả người xa lạ, trong khi vô tình thờ ơ với người thân thuộc đang ở bên cạnh mình. Mạng lưới rộng đến nỗi một đứt gãy nhỏ bên cạnh không làm ta để tâm. Nhưng chính những đứt gãy nhỏ kể cận, chứ không phải gãy rời rạc ở xa, mới làm ta trở thành một tinh cầu cô độc.”
11. “Những người làm ta đau, nếu có, theo tôi luôn là thiểu số đối với những người yêu thương ta thật sự. Vì vậy đừng để thiểu số ấy che khuất phần tốt đẹp còn lại của thế giới. Cũng như những vết gai cào chảy máu không thể ngăn ta ngắm cảnh đẹp bên đường trong một chuyến du ngoạn giữa rừng đầy thú vị. Và thật chẳng xứng đáng nếu chỉ vì một lần bị phản bội mà ta từ chối hết mọi cơ hội được yêu. Nếu em không thể “nhảy máu như không có ai nhìn ngó, yêu như chưa từng bị tổn thương” thì ít nhất, em cũng đừng khép cửa trái tim mình lại.”
Xem thêm:
15 Trích dẫn hay trong sách của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh
10 Trích dẫn hay trong sách Chắc Gì Ta Đã Yêu Nhau