Trưởng Thành Sau Ngàn Lần Tranh Đấu
Tác giả: Kim Ran Do
Giới thiệu sách:
“Cuốn sách này được viết cho bạn – người đang chao đảo bên ngưỡng cửa trưởng thành. Tôi trưởng thành sớm hơn bạn một chút, đôi khi vẫn còn hành xử chưa ra dáng người lớn lắm, tôi viết cuốn sách này để ‘lắng nghe’ câu chuyện của bạn. Hẳn bạn sẽ lấy làm lạ, sách là phương tiện để ‘nói’, vậy mà tôi lại muốn thông qua sách để ‘lắng nghe’? Đúng vậy, tôi không muốn đơn phương lên lớp về những bí quyết trưởng thành.
Tôi chỉ muốn làm một thính giả chân tình và cởi mở, giúp bạn đích thân cất lời, nói ra những vấn đề của bản thân. Đọc chỉ giúp bạn rút ra kết luận mà thôi, nhưng một khi nói ra, bạn sẽ tìm ra cách chữa trị cho chính mình. Vậy nên, cùng với cuốn sách này, bạn hãy bắt đầu câu chuyện đè nén, chất chứa trong lòng bấy lâu nay…”
Về tác giả:
Rando Kim là giáo sư giảng dạy ở trường đại học Quốc gia Seoul, là tác giả của nhiều cuốn sách thuộc thể loại self help (kỹ năng sống), đặc biệt thành công tại Hàn Quốc và châu Á.
Review sách:
Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn sách nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng vẫn có chiều sâu, có lẽ mình sẽ gợi ý cho bạn cuốn này.
Mới thoại nghe, có lẽ ai cũng đoán được đối tượng mà cuốn sách muốn hướng tới, đó là: những tân binh chuẩn bị trở thành người lớn. Giai đoạn mà chúng ta phải bắt buộc trưởng thành trước bao nhiêu sóng gió cuộc đời.
Sách gồm bốn phần với các chủ đề lớn: I – Hãy yêu lấy vận mệnh của bạn; II- tuổi trẻ bước vào đời, III-Hãy gặp gỡ, hãy yêu và hãy sống và IV – Gửi bạn, người đang tiến tới điểm quay đầu của cuộc đời. Mỗi chủ đề lớn có những chủ đề nhỏ riêng, ghép từ những phần nhỏ, là những mối lo, những suy nghĩ của người trưởng thành : vận mệnh, việc làm, đi hay ở, công việc – tiền bạc, kết hôn, quan hệ bạn bè, những bộn bề mối lo gia đình và chính bản thân mình.
Cuốn sách này không phải một cuốn sách mà ta có thể đọc vội. Mỗi trang sách không đơn thuần chỉ là những con chữ trên trang giấy mà còn như lời tâm tình, trò chuyện. Mỗi ngày nhấm nháp từng trang sách để thấu hiểu thế giới một chút, một chút ấy ngấm vào chúng ta, xoa dịu phần nào đó sự cô độc của những con người trưởng thành. Trưởng thành không phải một điểm đến, mà là một quá trình. Giống như một con sâu đến thời kỳ quấn kén quanh mình chịu đau đớn mà hóa bướm, khi nhận bằng tốt nghiệp đại học cũng là lúc tôi biết mình thật sự phải dấn thân vào quá trình đau đớn ấy. Cần tìm một công việc, cần lập gia đình, cần thăng lương tiến chức, cần chăm lo con cái…. Có lẽ ai trong chúng ta cũng đều phải trưởng thành vất vả như thế.
Thông qua cuốn sách, giáo sư Random Kim kể cho chúng ta nghe những câu chuyện đời thật của những con người đang trải qua quá trình trưởng thành khắc nghiệt và cách đương đầu của họ trước: Nỗi đau khi chưa xin được việc làm; những bấp bênh trước quyết định nghỉ việc hay không; sự hoang mang khi phải bắt đầu lại từ đầu; những bỡ ngỡ khi kết hôn và sinh con…và những trăn trở về ý nghĩa của cuộc đời chúng ta rốt cuộc là gì? Chính bản thân giáo sư cũng chia sẻ những trải nghiệm của mình khi phải đối mặt với sự khắc nghiệt của quá trình trưởng thành. Những chia sẻ rất thật, rất thấu hiểu như muốn nói với tôi rẳng: Không sao đâu, hãy can đảm lên, rồi bạn cũng sẽ trưởng thành.
“ Lần này, bạn cũng lại thất bại sao?
Lại thêm một lần thật sự đau đớn?
Đừng quá thất vọng.
Tuyệt đối đừng bỏ cuộc,
Bộ phim lật ngược tình thế của cuộc đời bạn vẫn chưa đến hồi kết thúc đâu.”
Cuốn sách viết cho những người trẻ chập chững ra đời những con người đang nắm giữ chìa khoá đến tương lai nhưng còn chần chừ vì chưa có một kế hoạch , những dự định của bản thân và vẫn còn đang chao đảo bên ngưỡng cửa trưởng thành
Gửi bạn, người lúc này đang chao đảo bên ngưỡng cửa trưởng thành,
Cảm thương chào mừng bạn bước vào cuộc đời thực.
Và mong bạn sẽ chiến đấu hết mình.
Đoạn trích hay:
“Cô độc chính là bậc thầy của sức mạnh. Bạn hãy yêu lấy nỗi cô đơn của mình.”
“Không chao đảo thì không phải là người lớn, phải ngàn lần tranh đấu mới có thể trưởng thành. Có đau đớn mới là tuổi trẻ? Nếu vậy thì có chao đảo mới trở thành người lớn. Đúng vậy, có chao đảo một chút cũng không sao, sự dao động của bạn và của tôi là hành trình hết sức tự nhiên mang tên trưởng thành”.
“Trở thành người lớn, bỗng chốc ấy là lý do để bao nỗi trăn trở không lời giải đáp của ta về cuộc sống chẳng thể bày tỏ cùng ai, đành cứ thế nuốt vào lòng. Đau mà không thể nói rằng đau, đó mới là đau đớn tột cùng.
Nghiêm trọng hơn nữa là cứ mải mê bươn chải với cuộc đời rồi nhiễm luôn thói tật thế gian, mặc nhiên coi nỗi đau đó là chuyện đương nhiên. Để cho vết thương lòng đóng vảy thời gian, người ta cũng dần mất đi cảm giác đau.
Sợ rằng giây phút cất lời kêu đau sẽ lập tức bị coi là trẻ con, chúng ta cứ thế nín lặng một mình ôm tâm bệnh…”
“Nghiêm trọng hơn nữa là cứ mải mê bươn chải với cuộc đời rồi nhiễm luôn thói tật thế gian, mặc nhiên coi nỗi đau đó là chuyện đương nhiên. Để cho vết thương lòng đóng vảy thời gian, người ta cũng dần mất đi cảm giác đau.
Sợ rằng giây phút cất lời kêu đau sẽ lập tức bị coi là trẻ con, chúng ta cứ thế nín lặng một mình ôm tâm bệnh.”
– Trưởng thành sau ngàn lần tranh đấu – Rando Kim