Home / Sách tóm tắt / Tóm tắt sách Ban Ki Moon – Hãy Học Như Kẻ Ngốc Và Ước Mơ Như Thiên Tài

Tóm tắt sách Ban Ki Moon – Hãy Học Như Kẻ Ngốc Và Ước Mơ Như Thiên Tài

Ban Ki Moon – Hãy Học Như Kẻ Ngốc Và Ước Mơ Như Thiên Tài
Tác giả: Shin Woong Jin

Giới thiệu sách:
Từ khi còn là một cậu bé cho đến khi trở thành Tổng thư ký Liên Hợp Quốc, ông luôn là tấm gương học tập không ngừng nghỉ cho thế hệ trẻ noi theo. Sinh ra và lớn lên tại một ngôi làng hẻo lánh ở Hàn Quốc, với khả năng tập trung cao độ, sự đam mê bất tận với những điều mới lạ đặc biệt là niềm yêu thích học tiếng Anh từ nhỏ, ông đã chiến thắng trong cuộc thi hát tiếng Anh do Hội chữ thập đỏ Mỹ tổ chức.

Tấm vé tham gia Chương trình thăm quan nước Mỹ dành cho học sinh sinh viên quốc tế – VISTA và cuộc gặp gỡ với Tổng thống Hoa Kỳ John F. Kennedy ở Washington D.C đã thổi bùng ước mơ trở thành nhà ngoại giao trong ông.

Trong những tháng năm sau đó, bằng sự đam mê và nỗ lực không ngừng, ông đã trở thành niềm tự hào của người dân Hàn Quốc, người đứng đầu của một trong những tổ chức quyền lực nhất thế giới và hơn hết là người soi đường tin cậy cho ước mơ của biết bao thế hệ trẻ.

Cuốn sách Ban Ki Moon – Hãy học như kẻ ngốc và mơ ước như thiên tài ra đời mới đó đã 5 năm. Trong thời gian đó, Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki Moon đãbôn ba khắp nơi vì hòa bình thế giới và vì những vấn đề mang tính toàn cầu như biến đổi khí hậu, vấn nạn đói nghèo,… Và bằng những nỗ lực đó, ông được tín nhiệm tái đắc cử vị trí này nhiệm kỳ thứ hai.
Hơn nữa, thế hệ trẻ Hàn Quốc đã không do dự bình chọn Ban Ki Moon là nhân vật được tôn kính nhất tại đất nước này.

Tóm tắt nội dung:
GIEO VÀO LÒNG HẠT GIỐNG ƯỚC MƠ
LÀM CHO THẬT TỐT NHỮNG ĐIỀU MÌNH YÊU THÍCH, VÀ KHI ĐÓ NÓ SẼ TRỞ THÀNH ĐAM MÊ.

Đứa trẻ bay lên bầu trời cao bằng đôi cánh mạnh mẽ
Vào ngày 13/6/1944, sau 10 tháng lớn lên trong bụng mẹ cùng tâm trạng bồn chồn lo lắng của bà Shin, Ban Ki Moon đã cất tiếng khóc chào đời.

Biệt danh “thầy Ban” của cậu học trò vừa mới chuyển trường
Khi Ki Moon được một tháng rưỡi, bà Shin Hyun Soon rời làng Hengchi theo chồng chuyển về thành phố để tiện cho công việc của chồng. Bố của Ban Ki Moon sau khi tốt nghiệp thủ khoa trường Phổ thông trung học Nông nghiệp Choongjoo vào thời kỳ chống Nhật đã vào làm cho công ty Choongbook Industries.

Vào những năm 1930, tấm bằng cấp ba có giá trị hơn cả bằng tốt nghiệp đại học ngày nay. Thời buổi trường học ít, kiếm miếng ăn còn khổ cực nên bấy giờ nếu ai hoàn tất việc học hành sẽ nghiễm nhiên được xem là “tầng lớp tri thức”. Thêm vào đó, ông còn tốt nghiệp thủ khoa nên được xem là thanh niên có tương lai xán lạn trong xã hội lúc bấy giờ. Choongbook là công ty khá lớn chuyên về khai thác than đá và sản xuất bột mì, cho nên cũng không quá khó khăn để ông xoay xở nuôi sống gia đình bằng đồng lương của mình. Nhưng do phụ trách hoạt động phân phối nên gia đình ông thường xuyên phải thay đổi chỗ ở.

Học tập là sở thích của Ki Moon
Khi mà lũ bạn vẫn hay thách đố nhau “xem đứa nào ném túi cát này xa hơn”, “xem đứa nào có nắm đấm mạnh hơn”, thì Ki Moon lại hứng thú hơn với những cuộc thi kiểu như “xem ai nhớ được nhiều từ vựng hơn” hay “xem ai tính nhanh hơn”. Trên đường về nhà, cậu cũng thường khiến các bạn sửng sốt khi thách đố “xem ai thuộc được các câu văn trong giờ học quốc ngữ hôm nay”. Điều này có thể tạo nên hình ảnh một Ki Moon hay ra vẻ “ta đây học giỏi” nhưng không bạn nào nghĩ về cậu như vậy. Bởi vốn dĩ Ki Moon bản tính hiền lành và lũ trẻ đều hiểu học hành là niềm vui đối với cậu.

Thực hành 20 lần cho mỗi bài tập tiếng Anh
Tháng 3 năm 1957, Ki Moon đỗ vào trường Phổ thông cơ sở Choongjoo với thành tích xuất sắc theo đúng mục tiêu đề ra. Theo thông lệ, giáo viên chủ nhiệm sẽ chỉ định bạn đứng nhất lớp làm lớp trưởng, và người đó không ai

khác chính là Ki Moon. So với hồi tiểu học thì việc học các môn, hay việc làm lớp trưởng đối với Ki Moon chẳng mấy lạ lẫm. Chỉ khác chăng là lên cấp hai, cậu phải mặc đồng phục và được học tiếng Anh. Vào cấp hai, lần đầu tiên Ki Moon được học tiếng Anh và cậu bé đã rất say mê với môn học này.

Một thế giới mới, một thế giới rộng lớn hơn
Ki Moon tốt nghiệp cấp hai và bắt đầu theo học trường Trung học phổ thông Choongjoo vào năm 1960. Ki Moon đã đạt thành tích cao khi tham gia kỳ thi tuyển đầu vào của trường, đúng như kỳ vọng của các thầy cô dành cho cậu học trò vốn dĩ đã nổi tiếng học giỏi từ nhỏ.

Dành hết tâm ý cho việc học hành
Nhận thấy niềm đam mê đối với môn tiếng Anh của Ki Moon, thầy giáo dạy môn này, Kim Sung Tae, đã đặt ra cho cậu một thử thách lớn hơn. Khi Ki Moon học lớp 11, thầy dạy tiếng Anh của cậu chính là thầy Kim Sung Tae, người từng tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng tại Seoul, một giáo viên hiếm có ở nông thôn lúc bấy giờ, một người thầy còn rất trẻ, đầy hoài bão, nhiệt tình và rất tâm huyết trong giảng dạy.
Ban Ki Moon tuy sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn nhưng cậu không học vì mục tiêu thay đổi cuộc sống. Đơn giản là cậu luôn toàn tâm toàn ý với việc học và không muốn đi ngược lại tâm ý đó. Đó cũng là lý do khiến thành tích của cậu luôn luôn xuất sắc.

NUÔI DƯỠNG ƯỚC MƠ THÊM LỚN MỖI NGÀY
Trái tim thổn thức khi nghe ba tiếng “nhà ngoại giao”
Thầy Kim Sung Tae tập trung các học trò giỏi hoặc gương mẫu và kết nạp họ vào Hội Chữ thập đỏ Thanh thiếu niên bởi theo thầy, cần phải xây dựng tinh thần biết phụng sự xã hội và nhân loại ngay từ buổi đầu cho những học sinh ưu tú bởi họ chính là động lực phát triển của nước nhà trong tương lai. Buổi đầu, Ki Moon khá miễn cưỡng gia nhập

Hội Chữ thập đỏ Thanh thiếu niên bởi cậu khá nhút nhát, nhưng thầy Kim Sung Tae đã hết mực khuyến khích. Chính nhờ tham gia các hoạt động của Hội mà cậu đã có những trải nghiệm vô cùng bổ ích. Ở đó, Ki Moon đã được gặp gỡ nhiều người bạn tốt cũng như bước đầu nhen nhóm trách nhiệm đối với xã hội và đất nước. Những trải nghiệm này đã trở thành kiến thức nền tảng cần thiết và hữu ích cho Ki Moon trong quá trình hoạt động ngoại giao sau này.

Thử sức với chương trình tham quan Hoa Kỳ VISTA
Ki Moon là thí sinh đứng đầu với 80 điểm bỏ xa thí sinh xếp thứ hai với khoảng cách 10 điểm. Thầy hiệu trưởng cảm thấy vô cùng tự hào về Ki Moon. Cậu đã làm bài thi rất tốt và đã không uổng công lặn lội lên tận Seoul.

Và thầy tự nhủ sẽ phải đấu tranh để lấy lại công bằng cho cậu học trò nhỏ thay vì khoanh tay đứng nhìn Ki Moon chịu thiệt chỉ vì … chiếc nốt ruồi. Thầy quyết không chịu thua trong tình huống như thế này. Sau khi trở về Choongjoo, thầy liên tục gửi đơn kiến nghị. Các kỹ sư người Mỹ ở nhà máy phân bón Choongjoo cũng góp sức bằng cách liên hệ đến Đại sứ quán Mỹ. Và cuối cùng, những nỗ lực của họ đã được đền đáp, Ki Moon cùng một bạn nam và hai bạn nữ khác được chọn tham gia chương trình VISTA của Mỹ.

Đứa trẻ học giỏi đến từ vùng quê Chungcheongdo được đi Mỹ
Việc Ki Moon được chọn là một trong 4 học sinh nhận học bổng chương trình VISTA không chỉ là tin mừng của trường Phổ thông trung học Choongjoo mà là niềm tự hào của cả thành phố Choongjoo. So với việc cậu học trò giỏi đã đánh bại mọi học sinh ưu tú về tiếng Anh trên cả nước để giành thứ hạng cao nhất, thì việc “đứa trẻ đến từ vùng quê Chungcheongdo được đi Mỹ” khiến họ ấn tượng hơn nhiều.

Vẽ nên bản hoạ đồ của ước mơ qua cuộc trao đổi với Tổng thống Mỹ Kennedy
Trong tất cả các hoạt động thuộc khuôn khổ chương trình, cậu học trò Ki Moon vẫn ấn tượng nhất với cuộc gặp mặt Tổng thống Mỹ Kennedy. Trong chuyến tham quan Nhà Trắng, Ki Moon vô cùng hồi hộp với ý nghĩ mình sắp được gặp mặt Tổng thống Kennedy.

Khi mọi người ổn định chỗ ngồi, Tổng thống Kennedy xuất hiện. Quan sát ở vị trí gần, Ki Moon nhận thấy Tổng thống Kennedy không quá cao lớn nhưng ở ông toát ra một nguồn năng lượng rất mạnh mẽ. Tổng thống Kennedy đã có bài diễn văn ngắn trong vòng khoảng 3 phút. Ki Moon say sưa với phong thái của ngài Tổng thống nên không mảy may nhớ gì về nội dung bài diễn văn.

Cậu chỉ nhớ loáng thoáng đôi ba câu: ”Nhiệt liệt chào mừng các bạn đến Hoa Kỳ và tôi mong chúng ta hãy cùng nỗ lực vì sự phát triển thịnh vượng của mỗi quốc gia với tinh thần của Hội Chữ thập đỏ.“ Kết thúc bài diễn văn, Tổng thống rời bục phát biểu để tiến tới bắt tay các bạn học sinh.

Ki Moon cố gắng để được bắt tay nhưng không được. Bởi vì hàng ghế đầu tiên được dành cho các bạn nữ theo đúng tinh thần “lady first” của Mỹ. Cậu bỗng thấy hụt hẫng. Có lẽ Tổng thống Kennedy cảm nhận được tình cảm của Ki Moon, hoặc là vì ông ấn tượng với cậu thanh niên cao lêu nghêu mà tiến tới hỏi Ki Moon ước mơ trong tương lai của cậu, Ki Moon không hề do dự đã trả lời rành rọt rằng: Ước mơ của cháu là trở thành nhà ngoại giao ạ.”

Nghe xong câu trả lời của Ki Moon, Tổng thống Kennedy mỉm cười như khích lệ. Riêng đối với Ki Moon, cậu cảm thấy có điều gì đó được vẽ nên thật rõ ràng, chính xác vào thời khắc thiêng liêng ấy. Đó là một tâm trạng thật lạ lùng. Cậu vừa nghĩ vừa lặp đi lặp lại trong đầu câu nói, “Phải rồi, ước mơ của mình chính là trở thành nhà ngoại giao.”Đó là nghề nghiệp mà khi thầy Kim

Sung Tae nói đến, cậu đã tỏ ra vụng về đến mức thầy phải bật cười. Vào thời khắc mà Ki Moon nói “Ước mơ của cháu là trở thành nhà ngoại giao”, cậu đã vẽ nên trong đầu mình đường nét ngang – dọc của tấm bản đồ ước mơ đang dần hình thành qua thời gian. Cuộc gặp gỡ với Tổng thống Mỹ Kennedy lúc đó đã khắc thêm một vạch đậm nét vào tấm bản đồ ước mơ của chàng thanh niên 19 tuổi Ban Ki Moon.

Nuôi dưỡng ước mơ
Nếu cậu học trò trường làng Ban Ki Moon không gặp được người thầy tiếng Anh tận tâm như Kim Sung Tae, nếu chàng thanh niên 19 tuổi không được đi Mỹ, và nếu không được gặp Tổng thống Kennedy, thì hẳn hạt giống ước mơ trong cậu sẽ mãi không thể nảy mầm. Thế nhưng, may mắn thay, Ban Ki Moon đã gặp được những người phù hợp, ươm mầm ước mơ và giúp nó lớn lên mỗi ngày trong cậu.

LÀM VIỆC NHỎ BẰNG TÌNH YÊU LỚN, THÀNH CÔNG ĐANG ĐẾN GẦN
Vượt lên trên cả gia cảnh khó khăn
Các bậc phụ huynh luôn động viên con cái học tập để “trở thành người có ích. Ngoài ra, họ còn luôn cố gắng tạo môi trường tốt nhất để con cái có thể chuyên tâm học tập. Bố mẹ Ki Moon cũng không ngoại lệ. Tuy không phải lo lắng về ý thức học tập của Ki Moon bởi cậu vốn dĩ ham học mà là nghi ngại về hoàn cảnh gia đình có thể gây ảnh hưởng đến việc học của con. lúc Ki Moon học tiểu học, kinh tế gia đình cậu vẫn còn khá giả nên Ki Moon có thể chuyên tâm học hành.

Nhưng đến khi Ki Moon lên cấp hai, lúc cần phải tập trung hơn cho việc học, gia đình cậu lại rơi vào cảnh khó khăn. Tuy nhiên, bố mẹ Ki Moon luôn tạo điều kiện để cậu không phải lo lắng mà chuyên tâm học hành. Vốn dĩ là con người nhân hậu và rộng rãi. bố Ki Moon thường xuyên mua rất nhiều sách vở tham khảo cho cậu, trong đó chủ yếu là các cuốn sách về các vĩ nhân trên thế giới vốn rất đắt đỏ. Nhờ vậy, lũ trẻ nhà ông luôn được thoả thích đọc sách.

Các em của Ki Moon cũng phần nào học hỏi được đức tính này từ anh trai mình. Dù có lúc cái bóng của người anh quá lớn khiến các cậu thường bị hỏi rằng, “Cậu là em của Ban Ki Moon à?”. Mỗi lần như vậy, các em Ki Moon đều có phần bực bội, nhưng cũng rất đỗi tự hào vì có một người anh giỏi giang đến vậy. Cũng có lúc, các em của Ki Moon ước rằng, phải chi anh trai mình cũng giỏi đánh lộn. Sau này, những người em của Ki Moon, nhờ chăm học và sống trung thực nên họ đều thực hiện được ước mơ của mình, trở thành giám đốc ngân hàng, giáo viên, hay dược sỹ,…

“Học Quan hệ quốc tế đương nhiên phải làm nhà ngoại giao”
Từ khi lên Seoul nhập học, Ki Moon rất thích thú với đời sống sinh viên xa nhà. Khi rời Choongjoo, nghĩ tới việc phải rời xa gia đình ở Choongjoo – nơi mình đã gắn bó nhiều năm để sống một mình nơi đất khách, Ki Moon không khỏi bùi ngùi. Thế nhưng, khi dần thích nghi được với môi trường đại học và học hỏi thêm được nhiều điều mới mẻ, nỗi nhớ nhà dần nguôi ngoai. Hơn nữa, mối quan hệ tình cảm với You Soon Taek – người mà cậu cảm mến từ lâu – cũng được củng cố.

Và đúng như câu chuyện chia sẻ giữa hai người bạn, nhiều năm sau, Ban Ki Moon trở thành nhà ngoại giao, còn An Cheong Si đã trở thành giáo sư ngành chính trị của Đại học Seoul trong khi Her Moon Young là một trong những kỹ sư hàng đầu trong ngành chế tạo ô tô của Hàn Quốc.

Anh gia sư trẻ nổi tiếng dạy hay
Vào đại học Ban Ki Moon được thoả chí tìm hiểu những điều mình thích và gặp gỡ những bạn bè mình yêu mến. Nhưng cậu không chỉ lo học, gánh nặng học phí, thêm vào đó là chi phí sinh hoạt đắt đỏ đối với một sinh viên từ tỉnh lẻ lên Seoul khiến Ki Moon có suy nghĩ rằng, cậu không thể dựa dẫm mãi vào bố mẹ. Cậu bắt đầu tìm việc dạy kèm theo lời khuyên của các giáo sư và các anh chị khoá trước.

Vào thời bấy giờ, gia sư phải đến ở nhà học sinh để tiện cho việc dạy. Ngoài giờ học ở trường, gia sư phải dành thời gian để dạy kèm khi học sinh có nhu cầu. Thêm vào đó, gia sư khi ấy thường cùng sinh hoạt với mọi người trong gia đình học sinh. Đang lo nghĩ vấn đề sinh hoạt phí, Ban Ki Moon đã nắm bắt cơ hội này để tiết kiệm tiền, đỡ đần bố mẹ. Cậu luôn thầm nghĩ: “Mình phải tận dụng thời gian cho hiệu quả hơn. Nếu không phải bây giờ thì còn lúc nào hợp lý hơn để nỗ lực kia chứ?” Và cậu bắt đầu công việc gia sư.
Không phải ngẫu nhiên mà các học trò được Ki Moon dạy kèm đều có sự tiến bộ vượt bậc. Đó là nhờ bí quyết giảng dạy đặc biệt.

Bí quyết học giỏi: Kỹ năng ghi chép hoàn hảo
Bí quyết đặc biệt của Ban Ki Moon chính là “kỹ năng ghi chép”. Cậu đã tận tình hướng dẫn cho học trò của mình các kỹ năng ghi chép mà theo thời gian bản thân đã tự đúc kết.
Qua năng lực ghi chép của nhà ngoại giao vĩ đại Ban Ki Moon, chúng ta biết được rằng bên trong những điều tưởng chừng như nhỏ bé, tầm thường ấy tồn tại một nguồn năng lượng cho sự thành công lớn. Nếu kiên trì làm những việc nhỏ bằng tình yêu lớn, chúng ta đang đến gần với ngưỡng cửa thành công.

Anh binh nhì Ban Ki Moon làm giáo viên dạy kèm tiếng Anh cho Đại tướng
Cuối năm thứ hai đại học, Ban Ki Moon lên đường nhập ngũ. Đây là việc mà từ lâu anh đã lên kế hoạch. Đó cũng là năm em trai kế của Ki Moon vào đại học nên việc trang trải học phí cho cả hai anh em ở trường đại học là một gánh nặng đối với gia đình bởi số tiền kiếm được từ việc dạy kèm của Ki Moon chỉ đủ trang trải sinh hoạt cho một người.

Thời bấy giờ, nhiều thanh niên phải chọn con đường nhập ngũ do hoàn cảnh gia đình khó khăn.
Đúng như cảm nhận của anh, kết quả đánh giá trong quá trình đào tạo ban đầu ở Bộ Ngoại giao rất quan trọng bởi để được chọn làm việc hoặc công tác tại các cơ quan ngoại giao ở nước ngoài, mỗi nhân viên phải nỗ lực hết mình với kết quả làm việc vượt trội. Và Ban Ki Moon – anh chàng đã từng “ấm ức” vì chỉ đứng thứ nhì kỳ thi tuyển công chức ngành ngoại vụ – đã luôn đã tích cực hoàn thành mọi công việc được giao và kết thúc quá trình đào tạo với thành tích cao nhất.

Tình yêu giản dị và thanh cao
Một năm sau khi được nhận vào làm việc tại Bộ Ngoại giao, vào năm 1971, Ban Ki Moon đã tổ chức đám cưới với You Soon Taek. Đó là vì anh luôn cảm thấy áy náy khi để Soon Taek chờ đợi quá lâu, và cô cũng luôn là bạn đồng hành tích cực bên anh trong suốt quá trình luyện thi công chức. Sau khi xuất ngũ, Ban Ki Moon đã ngỏ lời cầu hôn với You Soon Taek. Bố mẹ You Soon Taek rất lo ngại về việc cô con gái mãi vẫn chưa tính chuyện lập gia đình.

Thời bấy giờ, các cô gái thường kết hôn khá sớm, chủ yếu là ngay sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học. Nhưng You Soon Taek vẫn một lòng chờ đợi Ban Ki Moon còn anh thì vẫn còn đang cố gắng cho kỳ thi tuyển công chức. Họ đã đính ước và luôn một lòng tin tưởng nhau.
Bà You Soon Taek luôn hoạt động tích cực trong các lĩnh vực liên quan đến phụ nữ hoặc các căn bệnh nan y. Bà đặc biệt dành nhiều sự quan tâm cho những trẻ em mắc chứng tự kỷ.

Đến Ấn Độ vì chi phí sinh hoạt thấp
Sau khi hoàn thành khoá đào tạo của Bộ Ngoại giao, Ban Ki Moon đãđăng ký chọn Ấn Độ làm nơi làm việc ở nước ngoài.
Thế nhưng, Ban Ki Moon hiểu rằng anh cần chăm chỉ để có tiền đóng học phí và trang trải sinh hoạt, anh phải làm mọi việc, và có như vậy, anh mới có thể tiếp tục việc học. Nhờ đó, anh nhận ra rằng, trong cuộc sống, không ai được phép xem nhẹ bất cứ việc gì. Thái độ, quan điểm sống đó đã đồng hành cùng anh trong suốt những năm tháng trưởng thành và cả đến khi đã trở thành Thứ trưởng rồi Bộ trưởng Bộ Ngoại giao và sau này là Tổng thư ký Liên Hợp Quốc.

TRỞ THÀNH NGƯỜI ĐỨNG ĐẦU LIÊN HỢP QUỐC BẰNG ĐAM MÊ VÀ NỖ LỰC THĂNG TIẾN THẦN TỐC BẰNG NĂNG LỰC VÀ ĐẠO ĐỨC
Gặp người thầy lớn của cuộc đời – Ngài No Shin Young
Trên máy bay lên đường sang Ấn Độ, Ban Ki Moon đã mang theo “ước mơ trở thành nhà ngoại giao xuất chúng. Và chính tại Ấn Độ, Ki Moon đã gặp được người thầy lớn của cuộc đời mình. Thời đó, Ấn Độ chưa có Đại sứ quán Hàn Quốc mà là Lãnh sự quán, và người thầy của chàng thanh niên nuôi chí lớn ấy chính là Tổng lãnh sự Hàn Quốc tại Ấn Độ – Ngài No Shin Young.

Người mà ai cũng muốn làm việc cùng
Trong công việc, Ban Ki Moon là một người hết mực chăm chỉ, cần cù và cũng rất gương mẫu. Trước khi bắt tay vào làm bất cứ việc gì, Ki Moon thường chủ động xác định việc cần làm, những yêu cầu từ cấp trên và giải quyết vấn đề một cách chu đáo. Ki Moon cũng là là một người rất ngay thẳng và luôn hoà đồng với các đồng nghiệp dù họ đã lớn tuổi hay còn rất trẻ. Hơn nữa, anh luôn nhanh nhạy học hỏi thế mạnh của những người đi trước. Ai cũng muốn làm việc cùng Ki Moon.

Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài
Phẩm chất con người của Ban Ki Moon mới thật sự là điều đáng quý hơn là năng lực. Khi ông được bổ nhiệm vị trí Tổng thư ký Liên Hợp Quốc, ông được rất nhiều người chân thành chúc mừng. Ở đời, không ai tránh khỏi việc bị ganh ghét và gièm pha khi thành công. Nhưng Ban Ki Moon lại có được thiện cảm lớn từ phần đa những người gặp gỡ, tiếp xúc, làm việc và chung sống với ông.

Không phải “ngoại nhu nội cương” mà là “ngoại nhu nội cương cương”
Không những được các tiền bối hay cấp trên yêu quý và tín nhiệm, Ban Ki Moon còn được các hậu bối và nhân viên kính nể. Bởi ông luôn đối xử chân thành và luôn quan tâm đến người khác dù họ ít hay nhiều tuổi, có quyền lực hay không. Khi các nhân viên trẻ tuổi tìm đến ông nhờ giúp đỡ, ông luôn nhiệt tình chỉ bảo sau đó tiễn khách ra tận cửa.

Ông luôn là tấm gương sáng để các hậu bối học hỏi, nhất là đức tính lịch thiệp luôn mỉm cười nhã nhặn với bất cứ ai, hay khả năng xử lý công việc một cách gọn ghẽ và tinh thần nhiệt huyết trong mọi việc. Tại Bộ Ngoại giao, mọi người luôn bảo nhau rằng, “Hãy làm việc bằng một nửa Ban”. Điều đó có nghĩa là chỉ cần làm việc bằng một nửa năng lực của Ban Ki Moon cũng là giỏi lắm rồi.

Giữ nguyên tắc sống cương trực, triệt để
Có một điểm chúng ta cần học tập từ tấm gương của Ban Ki Moon chính là tâm sáng, một cuộc đời đạo đức với tư cách một công chức nhà nước. Hẳn chúng ta không lạ gì với những tranh giành đặc quyền đặc lợi thường thấy giữa các công chức nhà nước cấp cao khiến dân chúng hết sức phẫn nộ.

Tuy nhiên, ở Ban Ki Moon là phẩm chất trong sạch đến thuần khiết, và khiêm tốn hết mực. Ông luôn tuân thủ triệt để những nguyên tắc đạo đức cơ bản của con người. Trong khi không ít các quan chức cấp cao đang sống trong những căn hộ cao cấp đáng giá hàng triệu đô-la và tận dụng mọi nguồn thông tin để đầu cơ, tích cóp tài sản thì Ban Ki Moon vẫn sống trong căn nhà thuê trong suốt 30 năm. Thậm chí, khi đã trở thành Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, ông vẫn thuê nhà ở khu đồi cao thuộc Heuksukdong.

Con cái đã lớn mà còn phải phụng dưỡng mẹ già, đã đến lúc ông phải thuê nhà rộng hơn nhưng ông vẫn không thể mua nhà với số tiền ít ỏi mà mình có được. Căn nhà thuê nằm trong hẻm nhỏ đến mức xe tải chuyển hàng phải chật vật mới len vào được. Mùa đông càng vất vả hơn.

Mỗi khi trời có tuyết, đường trở nên trơn trượt khiến xe cộ không thể di chuyển được, ông phải gắn miếng lót chống trượt vào giày rồi đi bộ một đoạn xa để ra xe. Sau đó, mãi đến năm 2000, ông mới mua được một căn hộ trong khu Satangdong, chấm dứt những tháng ngày ở nhà thuê vất vả và ông vui mừng như đứa trẻ: “Cuối cùng thì mình cũng đã mua được nhà rồi.”

Chế ngự bản thân theo lương tâm và luân lý
Sau khi nhậm chức Đại sứ Hàn Quốc tại Áo, Ban Ki Moon đã cho lắp đặt riêng một chiếc điện thoại cá nhân tại trụ sở làm việc. Ông dùng chiếc điện thoại này cho các công việc cá nhân và tự thanh toán cước phí. Ông cho rằng chi phí hoạt động của Đại sứ quán tại nước ngoài được lấy từ tiền thuế của người dân nên tuyệt đối không được phép sử dụng đồ dùng công vào việc cá nhân. Ông luôn nghiêm khắc với chính bản thân và không bao giờ làm những việc khiến ông cảm thấy cắn rứt lương tâm hay đi ngược lại luân lý đạo đức.

Bí quyết chinh phục người khác: chỉ có tấm chân tình
Ban Ki Moon luôn coi trọng mọi mối quan hệ dù người đó có chức vụ cao hay thấp, đối xử với ông tốt hay không tốt. Vì vậy, ông luôn để lại ấn tượng rất tốt với mọi người.

Do tính chất công việc, thường xuyên phải đicông tác hoặc sinh sống ở nước ngoài nên cũng không có nhiều thời gian để duy trì các mối quan hệ. Nhưng cuối mỗi năm, ông đều tự tay viết thiệp chúc Tết và không quên ký tên và gửi cho người thân và bạn bè. Vì gửi đi nhiều nên ông cũng nhận lại được nhiều thiệp, và ông lại tự tay viết thư hồi đáp. Những việc như thế dễ bị xem là phiền phức nhưng Ban Ki Moon lại xem đó là việc đương nhiên. Bởi ông đã học được triết lý sống từ người thầy lớn trong đời của mình – Thủ tướng No Shin Young – đó là chỉ có “tấm chân tình” mới chinh phục được người khác.

Trở thành niềm hy vọng cho thế hệ trẻ
Việc Ban Ki Moon trở thành Tổng thư ký Liên Hợp Quốc là sự kiện rất được quan tâm tại Hàn Quốc, đặc biệt là đối với các thanh thiếu niên mang ước mơ trở thành nhà lãnh đạo trong thời đại toàn cầu hóa. Ông đã trở thành một hình mẫu không ai có thể thay thế cho thế hệ trẻ.

Nhưng do tính chất công việc, thường xuyên phải di chuyển đến nhiều nơi trên thế giới, nên ông không có thời gian gặp gỡ trực tiếp các bạn trẻ, thay vào đó, thế hệ thanh thiếu niên Hàn Quốc được đón nhận những thông điệp mà ông gửi gắm qua các bản tin thời sự.

Sau này, khi tái đắc cử nhiệm kỳ thứ hai tại Liên Hợp Quốc, Ban Ki Moon đã tổ chức một cuộc gặp mặt với các thanh thiếu niên đại diện nước nhà. Buổi tọa đàm được tổ chức tại Songdo, Incheon trong một bầu không khí cuồng nhiệt chẳng khác gì các show diễn của các ngôi sao Hàn Lưu. Tiếng hoan hô, vỗ tay vang dội, hơn thế nữa, nhiều bạn trẻ đã không ngăn được những giọt nước mắt trong cuộc gặp gỡ này.

Luôn thân thiện với bất cứ ai
Thường thì, khi một người trong bất cứ tổ chức nào được thăng chức lên cấp quản lý thì không chỉ bản thân cá nhân đó mà cả đội ngũ nhân viên cấp dưới đều căng thẳng.“” Những nhân viên vốn có quan hệ thân thiết với cá nhân này khấp khởi mừng thầm, “Mình đối xử với sếp tốt thế, chắc chắn là sau này sẽ có thuận lợi hơn trong việc thăng tiến”. Những nhân viên vốn không thân thiện với sếp thì ngậm đắng nuốt cay, hễ có dịp là lại tụ tập nói xấu sếp mới.
Thế nhưng, vào tháng 1/2004, khi Ban Ki Moon được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Bộ Ngoại giao – Thương mại, toàn thể nhân viên đều tỏ ra vui mừng bởi vì ai nấy đều nghĩ rằng mình “là người của Ban Ki Moon”.

Phẩm chất tốt đẹp lại thêm phần lịch thiệp khiến Ban Ki Moon rất được lòng các nhân viên. Họ cảm động trước những hành động và sự quan tâm nhỏ nhặt của Bộ trưởng. Chẳng hạn như “Hôm nay tôi đến cơ quan được Bộ trưởng mở cửa giúp cho đấy”, một nhân viên nữ chia sẻ. Những Bộ trưởng như thế thật hiếm.

TÌNH YÊU VÀ ĐAM MÊ DÀNH CHO NGÀNH NGOẠI GIAO
Học tiếng Pháp khi rảnh rỗi
Dĩ nhiên, ban đầu khi học tiếng Pháp, Ban Ki Moon đã không nghĩ rằng mình sẽ trở thành Tổng thư ký Liên Hợp Quốc, nhưng chính việc biết thêm ngoại ngữ này đóng một vai trò to lớn trong quá trình trở thành Tổng thư ký của Liên Hợp Quốc của ông.

Năm 2006, sau khi quyết định tham gia ứng cử vào vị trí Tổng thư ký, ông đã bắt đầu học lại tiếng Pháp sau khi bẵng đi hơn 30 năm. Giao tiếp thông thường bằng tiếng Pháp không phải là vấn đề đối với ông nhưng do đã quá lâu không dùng đến nên ông cần phải học thêm nếu muốn sử dụng nó trong quá trình tranh cử và hoạt động sau này.

Lúc này, khi đang giữ vị trí Bộ trưởng Bộ Ngoại giao với lịch trình làm việc luôn dày đặc, nên hầu như không có thời gian học lại tiếng nhưng ông vẫn cố gắng thu xếp dành 1 tiếng vào buổi sáng mỗi cuối tuần để học thêm tiếng Pháp từ gia sư.

Sức mạnh của đam mê vượt lên cả tài năng
Trong quá trình vận động tranh cử cho vị trí Tổng thư ký Liên Hợp Quốc, Ban Ki Moon đã ba lần gặp gỡ Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Pháp, ngài Philippe Douste Blazy. Vào lần gặp cuối cùng, ngài Philippe đã không tiếc lời khen ngợi khả năng tiếng Pháp của Ban Ki Moon.
Mọi người cũng hiểu được nỗ lực to lớn của Ban Ki Moon trong việc học tiếng Pháp. Đó là khoảnh khắc khiến tinh thần tự hào dân tộc của người Pháp được đáp lại. Và lẽ đương nhiên, họ cũng dành niềm tin và cảm tình đặc biệt cho Ban Ki Moon.

Ngoài ra, Ban Ki Moon còn bắt đầu học tiếng Đức vào năm 1998 khi ông giữ vị trí Đại sứ Hàn Quốc tại Áo bởi ông muốn kết giao với Đại sứ của các nước dùng tiếng Đức. Về sau, khi có dịp diễn thuyết bằng tiếng Đức tại cuộc gặp mặt dành cho Đại sứ các nước nói tiếng Đức, ông đã gây ấn tượng mạnh mẽ cho mọi người.
Đối với Ban Ki Moon, việc học tốt ngoại ngữ không bắt nguồn từ tài năng thiên bẩm mà từ niềm đam mê mãnh liệt, điều vốn đã trở thành động lực giúp ông lấp đầy những hạn chế của bản thân.

Khi đã bắt đầu học thì không gì có thể ngăn cản nổi
Ban Ki Moon cùng gia đình trong thời gian du học tại trường Harvard Kennedy. Sau quá trình vất vả học tập, chỉ ngủ khoảng hai ba tiếng một ngày, ông đã đạt điểm A+ cho toàn bộ các môn học và cuối khóa ông được nhận bằng khen Chữ thập đỏ của trường.

Ai bảo “khúc gỗ” Ban Ki Moon không thể khiêu vũ?
Đối với một người từng không có khái niệm gì về âm nhạc lại bước chân vào thế giới âm nhạc trọn vẹn và được Bộ trưởng Bộ nội vụ Mỹ Condoleezza Rice gọi là “một người đàn ông đích thực” như Ban Ki Moon, thì chỉ có một lý do duy nhất. Đó chính là niềm đam mê lấp đầy những hạn chế của bản thân. Đó là điểm khởi đầu cho mọi hành đông. Con người ai cũng có những hạn chế riêng. Việc thành công hay thất bại có căn nguyên từ chính những hạn chế đó, mà là tùy thuộc vào việc có hay không niềm đam mê khắc phục chúng và cải thiện bản thân. Chúng ta đều biết rằng Ban Ki Moon đã không giỏi tiếng Pháp ngay từ đầu và âm nhạc còn là môn học mà ông luôn cố né tránh khi còn ngồi trên ghế nhà trường.

Công việc được ưu tiên hàng đầu
Trong khoảng thời gian 2 năm 10 tháng ở vị trí Bộ trưởng Bộ Ngoại giao – Thương mại, Ban Ki Moon đã có các chuyến viếng thăm đến 111 quốc gia. Với tổng số ngày công tác nước ngoài là 357 ngày, tương đương với 1/3 thời gian tại nhiệm. Ông đã tham gia 374 cuộc hội đàm cấp Bộ trưởng, và vô số các cuộc họp báo với giới phóng viên. Rõ ràng, trong vai trò Bộ trưởng, Ban Ki Moon đã để lại những kỷ lục vô tiền khoáng hậu.

Cuộc đời nhiều đau buồn và mất mát của một nhà ngoại giao
Khi nói về nhà ngoại giao, thường thì ai cũng sẽ liên tưởng đến hình ảnh một người ăn mặc sang trọng và thường xuyên gặp gỡ các nhân vật quan trọng trong các bữa tiệc. Nhưng thực tế không phải vậy. Nhà ngoại giao là chiến binh dùng lời nói làm vũ khí trên chính trường.

Cuộc sống sinh hoạt ở nước ngoài được ví như hành trình của kẻ lang thang. Họ phải đến những miền đất lạ và phải rời đi khi vừa tạm thích nghi với nó. Sau vài năm trở lại, đất nước nơi họ sinh ra lại trở nên lạ lẫm vì những đổi thay. Cho dù có làm việc trong nước cũng không ngoại lệ. Nghề này đòi hỏi phải làm việc và đi công tác nước ngoài thường xuyên khiến cho nhà ngoại giao không có nhiều thời gian dành cho, gia đình hay bạn bè. Và những lá thư hay những cuộc điện thoại là mối dây liên lạc duy nhất với người thân, khiến họ không khỏi nặng lòng.

Một sự thoái lui không đẹp. Cú sốc và thử thách.
Người đời hay nói hoạn nạn thường đột ngột ập đến không ai có thể dự đoán được. Và trường hợp của Ban Ki Moon đã minh chứng cho điều đó. Vào tháng 2/2001 khi ông đang giữ vị trí Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, một hội nghị thượng đỉnh đã diễn ra giữa Tổng thống Hàn Quốc Kim Dae Jung và Tổng thống Nga Vladimir Putin.

Nhằm chuẩn bị cho hội nghị diễn ra thành công, cả Bộ Ngoại giao đã rất gấp rút chuẩn bị từ vài tháng trước đó. Thế nhưng, sai sót đã phát sinh bất ngờ. Hai nước đã phát biểu tuyên ngôn chung trong buổi tọa đàm, trong đó, phía Hàn Quốc đã đề cập đến nội dung ủng hộ Hiệp ước chống tên lửa đạn đạo (ABM, Anti-Ballistic Missile).

Tổng thống Kim Dae Jung đã phải gấp rút gặp mặt Tổng thống Mỹ Bush để xin lỗi về vấn đề này. Và chính phủ phải thực hiện việc quy trách nhiệm cho Bộ Ngoại giao để thể hiện mối quan hệ giữa hai nước Hàn – Mỹ không có gì thay đổi. Ban Ki Moon chính là người bị quy trách nhiệm và buộc thôi việc. Xét trong tình huống này, việc bị buộc thôi việc là hợp lý nhưng hơn hết, Ban Ki Moon là người làm việc hết mình và ưu tiên công việc hơn cả bản thân mình. Vì thế, ông đã trải qua một cú sốc nặng nề.
Và Ban Ki Moon đã không thể giấu được tâm trạng rối rắm của mình trong cú sốc này.

Ở dốc bên kia của cuộc đời
Ban Ki Moon đã thật sự “trắng tay” khi thôi giữ chức Thứ trưởng Bộ Ngoại giao. Một người anh thân thiết cùng quê đã tặng ông vé tàu điện định kỳ và khuyên Ban Ki Moon nên đón nhận mọi việc một cách tích cực hơn. Ông thầm cảm ơn tấm lòng của người anh nhưng tâm trạng vẫn không khỏi muộn phiền. Thậm chí bấy giờ, bảo hiểm y tế của ông cũng không còn. Ông phải đăng ký cho con trai thuộc diện phụ thuộc gia đình nhằm nhận được hỗ trợ từ cơ quan bảo hiểm y tế.

Dẫu biết rằng cuộc đời không thiếu những gian nan, thử thách nhưng Ban Ki Moon vẫn khó lòng chấp nhận sự thật đã xảy ra. Ông không cam tâm vì cả cuộc đời công chức đầy tự hào đã kết thúc một cách tủi nhục chỉ bởi một lần sai sót. Dù biết việc xảy ra phải có người đứng ra chịu trách nhiệm nhưng nỗi khổ tâm này không thể nói hết bằng lời. Ông không muốn gặp mặt ai. Nhưng một thời gian ngắn sau đó, ông dần thay đổi suy nghĩ khi nghĩ đến một con người mà ông quý trọng như một tài sản lớn của đời mình, đó chính là người thầy No Shin Young.

SỰ TRONG SÁNG MANG ĐẾN NHỮNG ĐIỀU TỐT ĐẸP
Đừng gọi đó là “kết thúc”, hãy gọi nó là “sự khởi đầu lại”
Từ khi bắt đầu lại sự nghiệp với chức vụ trưởng phòng thư ký cho Chủ tịch Đại hội đồng Liên Hợp Quốc, Ban Ki Moon đã làm việc với quyết tâm rất cao. Một trong những nhiệm vụ quan trọng của Chủ tịch Đại hội đồng Liên Hợp Quốc là thu thập ý kiến của các quốc gia thành viên.

Đã từng trải qua vị trí Thứ trưởng Bộ Ngoại giao nên Ban Ki Moon có mối quan hệ rất rộng rãi, và điều này có tác động tích cực đối với công việc mới của ông. Với khả năng giải quyết công việc trực tiếp với các Đại sứ của các nước, Ban Ki Moon đã đẩy nhanh tiến độ xúc tiến công việc với hiệu quả cao và các vấn đề nghị sự được quyết định sớm. Cũng giống như thời kỳ còn làm việc trong Bộ Ngoại giao, Ban Ki Moon được đánh giá là người làm việc hiệu quả trong văn phòng Liên Hợp Quốc.

Từ một nhà ngoại giao Hàn Quốc đến một đại thống lĩnh thế giới

Dự án SG Wannabe
Từ năm 2005, giới ngoại giao truyền tai nhau câu chuyện về kỳ vọng ứng cử vị trí Tổng thư ký Liên Hợp Quốc cho nhiệm kỳ tới. Chính phủ Hàn Quốc cũng tích cực ủng hộ việc này. Bởi nếu một người Hàn Quốc nắm giữ vị trí quan trọng này, trong tương lai 10 năm tới, vấn đề nhạy cảm trên bán đảo Triều Tiên sẽ được giải quyết thuận lợi hơn trên vũ đài chính trị thế giới.
Chính phủ Hàn Quốc đã chọn Ban Ki Moon với hơn 30 năm kinh nghiệm dày dặn trong ngành ngoại giao cùng với vị trí vững chắc trong nền chính trị thế giới và kinh nghiệm thực tiễn trong quá trình làm việc tại Liên Hợp Quốc làm ứng cử viên chính thức cho vị trí này. Kể từ đó, giới ngoại giao và giới phóng viên thường nói với nhau về “dự án SG Wannabe” như một cụm từ cửa miệng.

Bầu cử trù bị lần thứ nhất
Hình thức bầu cử Tổng thư ký Liên Hợp Quốc khá đặc biệt. Có hai đợt bầu cử trù bị (cuộc bỏ phiếu thăm dò không chính thức) mang tên Straw Poll trước khi diễn ra bầu cử chính thức. Bầu cử phi chính thức được chia làm hai đợt.
Trong đợt một, các Ủy viên thường trực và không thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc đã tiến hành bình chọn bằng cách ghi vào phiếu bầu 1 trong 3 lựa chọn: ưu tiên, không ưu tiên hoặc bỏ phiếu trắng. Sau khi kết thúc, ban tổ chức sẽ công bố kết quả ứng cử viên của quốc gia nào nhận được nhiều phiếu bầu nhất và ít phiếu bầu nhất, nhưng giữ bí mật về nội dung bầu chọn của các quốc gia.

Bầu cử trù bị lần thứ hai và ba
Ngày 14/9/2006, cuộc bầu cử trù bị đợt một được tiến hành lại. Từ đây, dư luận trong và ngoài nước đã bắt đầu quan tâm hơn đến sự kiện này. Kết quả lần này cũng được công bố rất nhanh. Ban Ki Moon đứng đầu với 14 phiếu thuận, 1 phiếu chống. Đứng thứ hai là trưởng phòng thư ký của Liên Hợp Quốc, một người gốc Ấn Độ, Shashi Thadoor, với 10 phiếu thuận, 2 phiếu chống và 3 phiếu trắng. Zaid chỉ đạt 6 phiếu thuận, 4 phiếu chống và 5 phiếu trắng. Kết quả cho thấy Zaid không phải là biến số lớn trong đợt bầu cử lần này. Tất cả đều xem như Ban Ki Moon đã hoàn toàn có khả năng thắng cử.
Tuy nhiên, chính phủ Hàn Quốc vẫn tỏ ra thận trọng.

Chính phủ Hàn Quốc dồn tổng lực cho cuộc bầu cử Tổng thư ký Liên Hợp Quốc
Bộ Ngoại giao bất ngờ nhận được chỉ thị của chính phủ.
“Chính phủ quyết định hoãn việc bầu cử vị trí Uỷ viên không thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc bởi nếu tiến hành hoạt động này cùng lúc với hoạt động tranh cử Tổng thư ký là không đủ sức.”
Vào năm 2001, chính phủ Hàn Quốc đã tuyên bố sẽ tiến hành ứng cử vị trí Uỷ viên không thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc vào năm 2007. Nhưng kể từ khi chọn Ban Ki Moon là ứng cử viên cho vị trí Tổng thư ký, chính phủ đã phải dồn tổng lực cho đợt tranh cử này nên không thể không gác lại kế hoạch cũ. Các viên chức chính phủ không khỏi nuối tiếc vì việc “trì hoãn” nhưng thực ra là “từ bỏ” này.

Trúng cử
Đợt bầu cử lần thứ tư được thực hiện với sự phân biệt phiếu bầu giữa các Uỷ viên thường trực và không thường trực. Đây là lúc có thể nhận biết quốc gia nào đã bỏ phiếu phản đối Ban Ki Moon. Cuộc bầu cử đã diễn ra vào lúc 5 giờ sáng theo giờ Hàn Quốc ngày 3/10. Rất nhiều phóng viên các báo đài đã có mặt trước văn phòng của Bộ Ngoại giao từ 4 giờ rưỡi sáng để chuẩn bị lấy tin.

Thật ra, cuộc thử sức này của Ban Ki Moon ngay từ đầu đã được cho là không có nhiều khả năng chiến thắng. Thế nhưng, đến khi chính thức tham gia tranh cử, công chúng mới thấy được có rất nhiều người ủng hộ Ban Ki Moon. Đặc biệt, những mối quan hệ lớn nhỏ được hình thành trong thời gian ông làm việc tại Liên Hợp Quốc với vị trí trưởng phòng thư ký cho Chủ tịch Đại hội đồng đã đồng thời trở thành chỗ dựa vững chắc cho ông.

Mối quan hệ với Bộ trưởng Condolizza Rice của Mỹ cũng được gầy dựng khi cả hai cùng đồng hành trong một dự án khi ông làm việc tại Liên Hợp Quốc. Ban Ki Moon với bản tính thân thiện và luôn vì người khác đã không thể ngờ rằng Rice về sau trở thành Bộ trưởng Bộ nội vụ của Mỹ. Bà Rice đã đánh giá cao con người của Ban Ki Moon, một nhân vật hội đủ cả tài và đức. Và về sau, bà đã đóng vai trò to lớn trong việc tác động tích cực đến Tổng thống Bush về Ban Ki Moon trong quá trình bà làm việc dưới thời Tổng thống Bush.

Nguồn gốc những thành tựu to lớn của Ban Ki Moon mà không ai có thể dự đoán được chính là thái độ sống dựa trên các nền tảng đạo đức, luôn chân thành quan tâm đến người khác, bất kể họ là ai và luôn coi trọng mọi mối quan hệ dù lớn hay nhỏ. Những việc làm dựa trên sự chân thành, không toan tính sẽ mang lại những điều tốt đẹp cho bản thân mình.”

TIẾP TỤC SỰ NGHIỆP VÌ HÒA BÌNH THẾ GIỚI 5 NĂM CỐNG HIẾN VÀ SỰ KHỞI ĐẦU MỚI
Tập trung vào vấn đề biến đổi khí hậu
Ngay cả Mỹ cũng khăng khăng không chấp nhận việc tiếp tục giảm thiểu khí ga cho thấy mối quan hệ lợi ích giữa các quốc gia ngày càng trở nên đối lập sâu sắc. Vì thế, hiệp ước biến đổi khí hậu mang tính ràng buộc vẫn chưa được thông qua. Một lần nữa, cả thế giới kỳ vọng vào vai trò lãnh đạo của Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki Moon.

Bôn ba thế giới vì hoà bình Trung Đông
Cuộc đấu tranh dân chủ hoá này không chỉ diễn ra trong phạm vi Tuynidi mà còn lan rộng tầm ảnh hưởng đến các nước khác như Ai Cập, Libia, các quốc gia Ả Rập… Sức mạnh lan toả của nó đã dẫn đến nhiều cuộc cải cách chính trị lẫn chính biến do bất mãn của người dân về chế độ độc tài kéo dài, như là việc lật đổ chính quyền Qaddafi của Libia hay chính quyền Mubarak của Ai Cập…

Bùng nổ phê phán về phong cách ngoại giao trầm lặng
Nhưng những lời lẽ chỉ trích trên đã dần mất đi theo thời gian. Điều đó có nghĩa là con người và phong cách ngoại giao trầm lặng của Ban Ki Moon đã được thấu hiểu. Sau 5 năm làm việc của ông, thời điểm kết thúc nhiệm kỳ thứ nhất, người ta khó lòng tìm thấy những bài báo phê phán về Tổng thư ký Ban Ki Moon nữa.

Bản khuyến nghị tái bổ nhiệm được thông qua chỉ trong ba giây
Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki Moon trong chuyến viếng thăm Strasbourg – Pháp vào ngày 19/10/2010 đã gặp gỡ đoàn đặc phái viên của Hàn Quốc. Ông cho biết “Về việc tuyên bố tái ứng cử cho nhiệm kỳ tới, tôi có thể tuyên bố ngay hoặc là đợi đến thời điểm thích hợp.

Nhưng tôi cho rằng những việc làm của Liên Hợp Quốc đang nhận được sự đồng thuận của cộng đồng quốc tế. Đồng thời, với tư cách là Tổng thư ký của Liên Hợp Quốc, tôi nghĩ rằng mình đã thành công cho dù trải qua nhiều khó khăn trong việc định lượng hoá và chuẩn hoá công việc một cách cụ thể trong gần 4 năm qua.” Đây là tuyên bố thể hiện ý chí của ông cho việc tái cử nhiệm kỳ mới.
Ngày 6/6/2011, Ban Ki Moon tổ chức cuộc họp báo chính thức và tuyên bố tái cử.

Ông kết thúc bài diễn văn bằng câu “Không việc gì là không thể nếu chúng ta cùng sát cánh bên nhau” và nói lời cảm ơn bằng các ngôn ngữ chính thức của Liên Hợp Quốc như tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Trung, tiếng Nga, tiếng Tây Ban Nha… khiến đại biểu các nước ồ lên vì thích thú.