Đã Qua Chẳng Vãn Hồi Chỉ Cần Bước Tiếp Thôi
Tác giả: Hanfu
Review sách:
Khi một hơi thở hóa thinh không, bao nhiêu người trẻ lại vỡ òa trong nước mắt.
Chúng ta cứ nghĩ rằng để có được hạnh phúc thì mình cần phải có thêm điều này, phải đạt được thứ kia. Chúng ta tự cột trói mình trong những nỗi kỳ vọng, tham muốn, bị chi phối bởi bao nhiêu thứ tiêu chuẩn của xã hội, tiêu chuẩn của những người xung quanh, tiêu chuẩn của bản thân mình, đến nỗi ngộp thở và mệt mỏi.
Đã qua chẳng vãn hồi, chỉ cần bước tiếp thôi chính là cuốn sách để bạn đọc và suy ngẫm trong những khoảnh khắc như thế.
Đã qua chẳng vãn hồi, chỉ cần bước tiếp thôi là cuốn tản văn viết về những gì người trẻ đã và đang đối mặt, là một thoáng tâm sự thủ thỉ về năm tháng thanh xuân.
Trên con đường trưởng thành bạn đi, có những thứ “Đã qua chẳng vãn hồi”, những sai lầm, vấp ngã, mang cả tổn thương và vụn vỡ. Nhưng chùn bước đứng lại thì bạn cũng chẳng thể khiến cho vòng tuần hoàn của thế giới ngừng quay, việc của bạn là “chỉ cần bước tiếp thôi”, chấp nhận vệt tối của bản thân trên bức tranh toàn màu hồng cuộc sống.
Đã qua chẳng vãn hồi, chỉ cần bước tiếp thôi là cuốn tản văn viết về những gì người trẻ đã và đang đối mặt với những dấu hỏi lớn trong cuộc đời họ “Tôi là ai?”.
Đã qua chẳng vãn hồi, chỉ cần bước tiếp thôi là lời võ về cho những trái tim đã từng mang tổn thương và chai sạn, gieo mầm hạnh phúc và sự biết ơn cho những điều kiện mà chúng ta đã và đang may mắn có được giữa tuổi trẻ nhiều vấp ngã này. Bằng sự sẻ chia chân thành, mang chút tâm tình của mình, Hanfu khiến người đọc cảm thấy đủ đầy, nâng niu niềm hạnh phúc và bình an sâu thẳm.
Để rồi bản thân hiểu rõ rằng, ta không nhất thiết phải cố gắng chạy nhanh để bằng bất cứ ai cả, bạn của bây giờ, có thể chưa có được thành tựu gì quá to lớn, nhưng bạn đang là phiên bản hoàn hảo nhất của chính mình, và phiên bản này chưa phải là cuối cùng.
Cứ thong dong, chậm rãi tận hưởng từng khoảnh khắc mà cuộc sống đem tới cho bạn, bằng cách này hay cách khác, tất cả rồi cũng sẽ đến đích. Mỗi người đều có quãng thời gian của riêng mình. Thời khắc của bạn chưa đến không có nghĩa là sẽ không bao giờ đến.
Chuyện đã qua chẳng thể vãn hồi, chi bằng bình thản xếp nhau vào một miền ký ức, ở giây phút tốt đẹp nhất mỗi chúng ta hãy cố gắng trở thành điều tốt nhất của chính mình.
Bạn biết không, chúng ta tốt đẹp hơn những gì ta từng nghĩ. Chỉ bạn mới biết rõ trái tim của mình mỏng manh hay dịu dàng đến nhường nào. Sau tất cả, mọi chuyện sẽ lại tốt đẹp hơn thôi.
Tiếp tục lớn lên thật xinh đẹp nhé, bông hoa nhỏ bé nhưng cũng rất kiên cường, là bạn đó!