Không Gia Đình
Tác giả: Hector Malot
Review sách:
Không gia đình kể về câu chuyện của một cậu bé người Pháp, vào những năm của thế kỉ XIX giữa lòng nước Pháp!. – RéMi.
Vào một ngày mùa đông năm RéMi 8 tuổi, khi đang cùng với má Barberin của mình làm những chiếc bánh kẹp. Một người đàn ông lạ mặt xuất hiện trong nhà của RéMi. Trong nhà trước giờ không có đàn ông, nhưng người đàn ông xưng là chồng của má Barberin, và tất nhiên RéMi hiểu điều đó có nghĩa rằng người đó là cha của cậu bé. Tuy nhiên, ngay sau đó thì thái độ của lão Barberin cùng với câu chuyện với vợ của lão, cậu bé hiểu rằng họ không phải cha mẹ ruột của mình và thật đau lòng hơn khi má yêu thương RéMi hết mực không phải má ruột của cậu. Lão Barberin từ xa trở về và tất nhiên chẳng mấy có ý tốt với RéMi. Lão tìm cách đem bán Rémi vì đã nhận nuôi bao năm mà không trả được tiền hỗ trợ hay từ cha mẹ ruột thằng bé, và thế là hành trình của cuộc đời cậu bé RéMi bắt đầu từ đây !
Sau khi rời khỏi căn nhà của má Barberin thân thương ( lão chồng má Barberin đã bán cậu cho một gánh xiếc nọ, gánh xiếc chỉ có một ông cụ già với 3 con chó và 1 con khỉ ). Rémi gia nhập đoàn xiếc của cụ Vitalis và họ cùng nhau đi lưu lạc khắp nơi để kiếm sống. Cậu bé đi theo ông cụ và học hỏi được đủ thứ trên đời! Cậu học chữ, học số, học thanh nhạc và học cả những đức tính nhân hậu của cụ Vitalis. Họ cùng nhau đi khắp nơi và trải qua đủ mọi hoàn cảnh khốn khó. Có những đêm nằm giữa rừng cây đầy những là tuyết, có những khi gặp được người tốt, có cả khi bị chia cắt khi cụ Vitalis phải vào tù một thời gian. Khi cậu hạnh phúc và những tưởng hạnh phúc mãi trọn vẹn. Thì số phận đã cướp đi của cậu những người bạn và cả cụ Vitalis. Ông lão chết vì rét, và vì đói!.
Những ngày tháng sau này, sau khi mất đi người chủ đáng kính của mình. Cậu bé RéMi may mắn được cứu giúp bởi một gia đình tốt bụng, họ sẵn sàng cưu mang cậu bé và cho cậu sống chung. ( gia đình bác Acquin). Cậu một lần nữa được giúp đỡ và được hạnh phúc. Tuy nhiên, dường như cậu không dễ dàng đễ giữ được hạnh phúc! Một lần nữa gia đình cứu giúp cậu bé lại gặp tai hoạ, họ chia cách và RéMi lại một lần nữa phiêu bạt khắp nơi.
Cậu đi khắp nơi, gặp đủ mọi loại người. Chịu đựng đủ loại khắc nghiệt của thời tiết! Cậu bé mạnh mẽ và gai góc đến kì lạ, cậu vẫn tiếp tục đi khắp nơi và kiếm sống bằng việc biểu diễn với con chó còn lại duy nhất của gánh xiếc. Sau này, mỗi nơi RéMi đi qua, mỗi nơi cậu dừng chân lại đều có dấu chân và câu chuyện của những người tốt đã giúp đỡ cậu, thậm chí là những kẻ xấu đã hãm hại cậu.
Từng nhân vật, từng câu chuyện được xây dựng một cách rõ nét, vừa vặn không thừa không thiếu!. Một trong số những người cậu gặp và giúp đỡ cậu, sau này lại chính là gia đình của cậu. Bởi vậy, mỗi một người ta gặp trong cuộc đời này đều có những lý do nhất định ! Sau khoảng thời gian dài lăn lộn mưu sinh, cậu bé Rémi đã tìm lại được gia đình thật sự của mình và có cơ hội bên cạnh và trả ơn những người đã từng giúp đỡ cậu.
Một cái kết có hậu và nhân văn cho chú bé Remi kiên cường và trung hậu.
“ Không gia đình” với tôi không phải là câu chuyện đau đớn nữa mà là câu chuyện thật ấm áp. Em chỉ là không có gia đình trên danh nghĩa thôi, chứ đâu có thiếu tình yêu thương của những con người nhân ái đi qua cuộc đời em. Là má Barberin thương em nuôi em từ bé, đối với má em là duy nhất trên đời. Là cụ Vitalis rong ruổi dạy em từng con chữ dạy nhạc, dạy làm người. Là một Mattia bé nhỏ nhưng can đảm luôn xem Remi như người thân trong gia đình, là một người bạn đáng trân quý trong chuỗi hành trình của Remi. Là những con vật thân thương ôm ấp em trong những đêm giá buốt không có tiếng ru của mẹ, ngăn khỏi nỗi nhớ nhà của em mỗi khi đông ùa về. Là những cô chị gái không máu mủ chăm sóc em yêu em như gia đình. Hơn cả là em đã được học những bài học quý giá bài học về cách làm người giữa những cạm bẫy xấu xa của cuộc sống.
Gia đình của Remi là trời đất mênh mông, là những con người tình cờ đã phần nào tạo nên con người nhân hậu và giàu lòng trắc ẩn như em. Chính những gì thuần khiết và ngây thơ ấy, em gặp lại được mẹ ruột của mình sau những tháng ngày đằng đẵng mong nhớ đến cồn cào ruột gan.
Không gia đình khiến tôi thổn thức và cảm động mãi không thôi. Cuốn tiểu thuyết không chỉ dành cho những bạn nhỏ mà còn là món quà cho những người lớn như chúng ta đã đang chưa biết quý trọng tình thương gia đình. Hãy yêu thương gia đình khi còn có thể vì cuộc sống này ngắn lắm !