Bob – Chú Mèo Đường Phố
Tác giả: James Bowen
Giới thiệu sách:
”Bob chú mèo đường phố”- James Bowen là “Một câu chuyện đẹp và tươi sáng truyền cảm hứng cho hàng triệu người trên thế giới”.
“Cuốn sách đã trở thành hiện tượng toàn cầu khi ra mắt, lọt vào top bán chạy của tờ New York Times, đứng trong top bán chạy tại Anh 52 tuần liên tiếp và được xuất bản tại hơn 30 quốc gia trên thế giới. James và Bob hiện có hơn 500 nghìn lượt follow trên facebook.”
Review sách:
James Bowen sinh ngày 15/3/1979 tại Surrey. Vào năm James ba tuổi, cha mẹ ông li hôn và ông ở với mẹ. Mẹ ông là một người cuồng chân nên nơi ở của họ chả bao giờ cố định, hai người di chuyển liên tục và điều đó không tốt chút nào cho một đứa trẻ đang lớn. James rất khó hòa nhập với trường học và ông không có thậm chí là một người bạn. Rốt cuộc, ông bị bắt nạt tại ngôi trường mình theo học, đây là một điều hết sức tồi tệ. James trở thành một kẻ bất trị, một thằng nhóc điên khùng luôn luôn chống đối và phản kháng mẹ mình. Chẳng chóng thì chầy, ông bập vào ma túy. Mẹ ông nỗ lực hết sức để lôi kéo ông ra khỏi ma túy. Họ cãi nhau rất nhiều lần và đi từ kết cục tệ tới rất tệ. Tới quãng gần ngày sinh nhật thứ mười tám, James tuyên bố sẽ đến London sống với người chị gái cùng cha khác mẹ của mình.
Nhưng rồi mọi chuyện cũng chả thuận lợi được bao nhiêu. Chả mấy chốc ông đã bắt đầu sống cuộc đời phiêu dạt, mang theo túi ngủ tới đủ kiểu căn hộ và nhà hoang ở London. Rồi khi không còn sàn nào để nằm nữa, ông chuyển ra ngoài đường phố. Mọi chuyện xuống dốc rất nhanh từ đó. Ở những năm cuối tuổi hai mươi, tình trạng lệ thuộc của ông bắt đầu tệ đến mức James phải đi cai nghiện. Sau đó, ông chuyển đến một căn hộ ở Tottenham, một căn hộ bình thường với những con người bình thường. Để trang trải cuộc sống, ông chơi nhạc dạo ở Covent Garden, không nhiều nhặn gì nhưng đủ để ông trả tiền nhà, tiền gas, tiền nước và có được thức ăn.
Vào một buổi tối tháng 3, ngày thứ năm ảm đạm, James mang theo một cái hộp guitar đen và balo trên lưng, cùng cô bạn Belle đi về căn hộ của mình. Bỗng, ông nghe một tiếng meo nhẹ, có phần rầu rĩ. Thì ra là có một em mèo đang nằm trên tấm thảm trước một trong những căn hộ ở tầng trệt. James bước lại gần và nhận ra đây là một chú mèo đực hoang (vì nó không có vòng cổ). Tình trạng sức khỏe của nó không được ổn cho lắm, nó cần một bữa ăn và chút tình yêu thương. Ông thương xót cho chú mèo nhưng cô bạn Belle bên cạnh đã bảo có lẽ nó đã có chủ rồi, không cớ gì nó lại đến đây và nằm trên tấm thảm của một căn hộ. James bất đắc dĩ nghe lời cô và về nhà.
Sáng hôm sau James xuống nhà và vẫn thấy chú mèo mướp vàng nằm yên ở đó. Sau một ngày làm việc vất vả, James quay lại và thất vọng nhận ra con mèo đã không còn ở đó nữa. Nhưng bất ngờ thay, sáng hôm sau chú mèo mướp vàng đã quay trở lại vị trí tấm thảm nhưng với một tình trạng ốm yếu và tệ hơn. James tự nhủ tình trạng này không thể kéo dài thêm được nữa, ông gõ cửa chủ căn hộ nơi con mèo nằm để xác nhận rằng nó là mèo hoang. Sau đó, ông mang nó về nhà, cho nó ăn và đưa nó đến bệnh viện thú y để chữa bệnh và chích ngừa. James đặt cho chú mèo một cái tên đáng yêu là Bob.
Sau khi Bob khỏe mạnh trở lại, James quyết định thả nó về với tự nhiên bởi ông không đủ khả năng nuôi nấng cho nó. Một người chơi nhạc dạo không đủ sống thì làm sao có thể dư dả mà nuôi một chú mèo được chứ. Thế nhưng lúc mang Bob ra ngoài, cậu chàng đã không bỏ đi mà vẫn đứng đó nhìn ông, có lẽ Bob muốn chung sống với ông rồi. Và cứ thế cuộc sống của hai người bắt đầu, hằng ngày ông để Bob trên vai và lên trường đến Covent Garden hát dạo. Sự xuất hiện của Bob như một phép màu, cậu chàng thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Người qua đường liên tục ghé vào vuốt ve cậu và thỉnh thoảng còn tặng Bob thức ăn, nón mũ hay bất cứ thứ gì.
Từ khi có Bob đi cùng, số tiền ông kiếm được nhiều gấp mấy lần mọi ngày. Nhưng rồi mọi chuyện cũng không được bao lâu, James bị cấm hát dạo ở khu đấy và ông bắt buộc phải chuyển sang công việc bán tờ Big Issue. Tuy nhiên với sự có mặt của Bob thì mọi chuyện vẫn rất tốt đẹp. Sự xuất hiện của Bob như một tia nắng ấm áp đã khiến cuộc đời của một con người nghiện ngập trở nên tươi đẹp hơn.
Mặc dù theo đúng như trong sách thì James Bowen là một kẻ nghiện ngập sống lang thang. Nhưng từ cái cách ông đối xử với Bob – đưa cậu đi bệnh viện và đối xử với cậu như một người bạn thì mình thấy đây là một con người tuyệt vời đấy chứ.
“Mỗi ngày trong đời, tất cả chúng ta đều được trao cơ hội thứ hai. Chúng vẫn ở đó để ta nắm lấy, chỉ là chúng ta thường bỏ qua mà thôi. Tôi đã sống một quãng dài trong đời mình chỉ để minh chứng cho câu nói đó” .
Hãy tìm đọc Bob – Chú mèo đường phố, để tìm hiểu tại sao và làm thế nào, Bob đã truyền cảm hứng sống cho hàng triệu bạn đọc trên thế giới và trong đó có bạn nữa đấy!
Nguồn: Nhô Nha Thúi