Tàu Tốc Hành
Tác giả: Hiro Arikawa
Giới thiệu sách:
“Tàu Tốc Hành” là cuốn sách bán chạy nhất của nữ văn sĩ Nhật Bản – Hiro Arikawa và được chuyển thể thành phim điện ảnh. Tàu Tốc Hành thực sự là một tác phẩm miêu tả chân thực nhất nỗi cô đơn của mỗi người trong chuyến tàu tốc hành ấy. Mà ở đó, mỗi nhân vật tượng trưng cho một kiểu người trong xã hội hiện đại ngày nay…
Review sách:
Cuốn tiểu thuyết có nhiều tuyến nhân vật đan xen, mỗi nhân vật là một kiểu người, một kiểu tính cách khác nhau mà qua đó có thể phản ánh rõ cuộc sống xã hội hiện đại. Họ gặp nhau trên cùng một chuyến tàu tốc hành tại Osaka. Mỗi câu chuyện của họ tuy không liên quan đến nhau nhưng thực sự lại được lồng ghép vào với nhau rất khéo và khớp!
Tác phẩm với bối cảnh diễn ra trên chuyến tàu tốc hành tại Osaka, di chuyển giữa tám trạm ga, mỗi ga cách nhau mười lăm phút, từ ga đầu tiên là Takarazuka đến ga cuối cùng – Nishinomiya Kitaguchi.
Các nhân vật trong truyện đều là những người ngồi trên chuyến tàu này mỗi ngày và mỗi người khi bước lên trên chuyến tàu ấy đều mang trong lòng những câu chuyện riêng của mình.
Một bà cụ và đứa cháu gái thường xuyên hỏi những câu hỏi ngây thơ và lớn tiếng trên tàu, gây ra nhiều tình tình huống dở khóc dở cười trong truyện.
Một người đàn ông và một cô gái từng cùng nhau tranh giành một cuốn sách trong thư viện mà không hề biết đến sự tồn tại của đối phương.
Một người phụ nữ diện đồ trắng đi dự lễ cưới của bạn trai cũ để trả thù.
Một cô gái trẻ khác và người bạn trai bạo lực. Hai sinh viên đại học.
Một bé gái bị bạn bè bắt nạt.
Một phụ nữ trung niên hay lo lắng.
Một học sinh trung học đang đi tìm lẽ sống cuộc đời.
Mỗi người với những nỗi niềm riêng, tất cả những câu chuyện đó đan xen, lồng ghép với nhau tạo nên bức tranh và những bài học cuộc sống rất chân thực đến thú vị. Niềm vui của người này nhưng lại là nỗi buồn, sự ghen tị với người khác.
Câu chuyện của mỗi người tưởng chừng là của riêng họ, nhưng hóa ra đó lại là mắt xích của một chuỗi sự kiện và các nhân vật đều có một mối liên hệ với nhau theo một cách nào đó…
Nhưng trên tất cả, sự sẻ chia giữa con người với nhau đã giúp mỗi người trở nên nhẹ lòng hơn, thoải mái hơn, cảm thấy cuộc đời này dù có tồi tệ nhưng vẫn rất đáng sống, giống như cách mà thế giới này tồn tại vậy…
Trích đoạn hay:
“Khóc lóc cũng không sao, nhưng hãy trở thành người phụ nữ có khát vọng chấm dứt những giọt nước mắt của mình.”
“Có một số người, cuộc đời họ là những chuyến tàu tốc hành, một vài người lại là tàu chậm. Có người luôn xuống nhầm trạm, ngồi quá trạm, không bỏ lỡ phòng bên ngoài cửa sổ, thì bỏ lỡ người bên cạnh. Tôi không quan tâm mình ngồi trên chuyến tàu nào, chỉ muốn biết, người có thể ngồi cùng tôi tới trạm cuối cùng rốt cuộc là ai … “
“Những con người vô danh này không ảnh hưởng gì đến cuộc đời tôi, và đời tôi cũng không ảnh hưởng bất kì một ai khác. Đó là cách mà thế giới này tồn tại, tôi tin là thế!!…”
“Nếu lúc nào cũng thấy cuộc sống của người khác tốt hơn, đẹp hơn và cho rằng mình phải giống họ, bạn sẽ chẳng bao giờ lên được chuyến tàu của chính cuộc đời mình…”
“Mỗi người chúng ta phải sống giữa muôn vàn cảm xúc phức tạp, rất khó khăn để chịu đựng được chúng. Nhưng chúng không tệ đến mức khiến chúng ta muốn kết liễu mạng sống, nên chúng ta không thể làm gì khác ngoài chấp nhận và chung sống với chúng.”
“Cuộc đời chỉ như một chuyến tàu. Người này lên thì sẽ có người khác xuống. Khi bạn đã cố gắng hết sức, mà họ vẫn không cảm nhận được. Vậy thì hãy dừng lại… Nếu một ngày, họ thấy thiếu vắng bạn, họ sẽ biết bạn đã từng bên họ như thế nào. Nếu họ mãi không nhận ra sự chân thành trong bạn, hãy quay lưng và đi một hướng khác, hãy sống vì những gì xứng đáng hơn!”
“Khi bạn đã cố gắng hết sức, mà họ vẫn không cảm nhận được.
Vậy thì hãy dừng lại … Hãy sống vì những gì xứng đáng hơn.”
“Người hạnh phúc đích thực không cần sống trong ánh mắt của người khác, người hạnh phúc đích thực sẽ không vừa sống cho người khác nhìn vừa nhìn người khác sống thế nào. Người không có cái tôi, thì sẽ không có địa vị trong cuộc sống. Hạnh phúc không nằm trong mắt người khác, mà nằm trong tim mình. Cuộc sống không cần phải so sánh, nếu quả thực bạn để tâm, hi vọng bạn sẽ nhìn thấy bản thân tiến bộ từng ngày trong mắt người khác.”