Cuốn Theo Chiều Gió
Tác giả: Margaret Mitchell
Review sách:
“Cuốn theo chiều gió” là bộ tiểu thuyết hấp dẫn đến nỗi đã đọc rồi thì khó lòng mà dứt ra được. Dồi dào bút lực, Magaret Mitchell đã đem người đọc đến với những thăng trầm, biến đổi của miền Nam nước Mỹ vào thế kỷ 19 bằng sức hút của những con chữ.
Tác phẩm thật sự xuất sắc trong nghệ thuật tự sự dù là kể về giai đoạn trước, trong nội chiến hay giai đoạn tái thiết. Bên cạnh đó, tác phẩm lãng mạn kinh điển này còn lột tả rõ những ham muốn trần tục nhất thời và nét đẹp bền vững tồn tại vô hình trong cuộc sống này. Cuốn sách chứa đựng nhiều bài học đắt giá, nhiều triết lý sâu sắc, mang đến cho độc giả những cái nhìn mới về cuộc đời. Thế nên, chẳng ngạc nhiên gì khi “Cuốn theo chiều gió” luôn nằm trong Top những tác phẩm văn học xuất sắc nhất mọi thời đại.
Tác phẩm kể về cuộc đời trôi nổi, gập ghềnh của thiếu nữ xinh đẹp Scarlett O’hara. Vốn tưởng cô là một tiểu thư đài các, kiêu sa như bao nữ chính văn học khác, nhưng Margaret Mitchell đã rất tài tình khi xây dựng nhân vật Scarlett rất đời, rất con người. Cô nóng tính, nổi loạn, cô bực mình khi phải chữa trị cho những binh lính bị thương, ghi hận khi chứng kiến lễ cưới của người yêu mình,… Scarlett sở hữu tất cả những thói quen, bản tính của một con người đời thường nhất.
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu Scarlett sống tại thời hiện đại của chúng ta, nhưng tác giả lại đặt cô vào nhầm thời đại binh đao khói lửa. Tưởng chừng cái thời chiến đó sẽ nhấn chìm Scarlett xuống vực sâu nhưng không, nó như một chất xúc tác thúc đẩy làm bật lên những cá tính mạnh mẽ, quật cường của một cô gái phải chịu cảnh nhà tan cửa nát. Vào những năm mà nội chiến liên miên, bom rơi súng bắn, động lực sống của con người bùng lên như một ngọn đuốc cháy sáng rực rỡ. Và Scarlett cũng vậy, cô không những muốn sống mà còn phải sống thật sung túc, hạnh phúc nhất.
Hình ảnh cô ngồi sụp xuống khóc nức nở ngay trang trại trống vắng của nhà mình đã ám ảnh không biết bao nhiêu độc giả. Cô thề, cô phải sống, và không bao giờ để gia đình mình chịu cảnh đói hèn. Sau nhiều biến cố như thế, cô tiểu thư tính tình xấu xa ấy đã trưởng thành trở nên gai góc và độc lập hơn bao giờ hết.
Vừa trưởng thành, Scarlett tỏ vẻ kiêu kỳ tiến sâu vào xã hội thượng lưu, mê hoặc những cánh mày râu bằng vẻ đẹp quyến rũ và những điệu nhảy của mình. Cô làm mọi cách để cứu lấy cuộc sống của mình dù cho có dẫm đạp lên người khác mà tồn tại. Những người phụ nữ trước mặt thì tỏ vẻ khinh thường cô, nhưng thực tế trong lòng lại mong muốn được như cô. Đàn ông sau lưng buông lời miệt thị vẻ ngạo mạn của cô, nhưng trước mặt lại hết sức lấy lòng muốn có được cô.
Bạn thấy đấy, xã hội thật thật giả giả như thế, Scarlett hiền lành thì để cho ai xem, chờ đợi vị cứu tinh nào tới cứu gia đình của cô ư? Không, Scarlett mặc kệ tất cả, đạp đổ mọi định kiến, giáo điều hay luật lệ, cô sống bất chấp người đời bàn tán, cô chỉ nghĩ cho bản thân mình và lo cho gia đình ấm no. Cô không chối bỏ bản thân, cô dũng cảm nhìn nhận tất cả những điểm xấu xa của mình.. Đây có lẽ là điếm sáng nhất của nhân vật này khi biết dũng cảm và chấp nhận sự thật dù nó tồi tệ đến nhường nào.
Như một bông hoa hồng đen, Scarlett gai góc mà nổi loạn. Cô dành hết lòng yêu thương đối với Ashley trong những tháng ngày tuổi trẻ. Cô yêu anh điên cuồng, đến nỗi tự vẽ ra một bức tranh hoàn hảo về Ashley. Yêu say đắm cho đến khi Ashley cưới Melanie, cô vẫn yêu anh đến sinh hận với người đã thương cô không toan tính.
Có lẽ trong bức tranh điêu tàn của “Cuốn theo chiều gió” hình ảnh Melanie hiện lên như một vì sao sáng nhất trời đêm. Cô cao quý, nhân hậu, cô bao dung với tất cả mọi người. Dù biết cuộc sống đầy rẫy đớn đau nhưng cô vẫn luôn nhìn cuộc sống với ánh mắt tích cực nhất, luôn tìm kiếm hy vọng trong vô vàn tuyệt vọng. Mặc cho Scarlett căm hận cô nhưng Melanie vẫn yêu thương, che chở vô điều kiện cho Scarlett. Thế nhưng, những người tốt đẹp như cô lại lựa chọn rời khỏi trần đời quá sớm.
Chắc hẳn tác giả và người đọc đều nghĩ rằng Melanie không hối hận khi lựa chọn như vậy bởi tâm hồn cô vẫn thuần khiết, thiện lương. Nhưng chắc Melanie đã không biết rằng, cái chết của cô đã có tác động đến nhường nào. Nó thức tỉnh tình yêu mù quáng bao năm của Scarlett với Ashley. À thì ra Scarlett không yêu Ashley như cô nghĩ, có chăng là lý trí của cô yêu anh, và tâm hồn cô ngộ nhận điều đó. Có nghiệt ngã hay không khi khoảnh khắc Scarlett có lý do để thôi hận Melanie thì Melanie đã lìa xa trần thế. Ôi cuộc đời này bao giờ mới hết trêu ngươi những số phận nghiệt ngã như vậy!
Luôn yêu thương và chở che Scarlett mặc cho cả thế giới đều quay lưng với cô là anh chàng quyền uy Rhett. Tương tự như Scarlett, Rhett cũng không có những phẩm chất mà một nhân vật chính nên có trong các tác phẩm văn học. Anh không lịch thiệp cũng chẳng tốt đẹp nếu không muốn nói là đê tiện và bỉ ổi. Nhưng anh nghiêm trang và quyền lực, anh cứ giàu có trong khi cả thành phố khốn đốn trong chiến tranh. Thế nhưng Rhett cũng rất tử tế, anh tử tế theo cách của riêng mình.
Bỏ đi vẻ ngoài độc mồm độc miệng là trái tim ấm nóng sâu bên trong Rhett. Anh yêu Scarlett say đắm mặc cho cô vẫn còn vấn vương Ashley, mặc cho cô cưới từ đời chồng này đến đời chồng khác, anh vẫn yêu cô. Nhưng tình yêu vĩ đại đến đâu rồi cũng có lúc mệt mỏi mà lụi tàn. Khoảnh khắc nhìn đứa con chết lịm đi, anh vẫn không chịu nổi mà từ bỏ tất cả.
Lại một lần nữa chúng ta chứng kiến một sự nghiệt ngã của sợi dây số phận khi chính thời điểm mà Rhett bỏ đi thì Scarlett lại nhận ra tình cảm của mình đối với anh. Một kết thúc mở cho chuyện tình của Rhett và Scarlett, không ai biết anh có quay trở về hay cô có đi tìm kiếm anh hay không. Lúc này đây, tác giả tạo không gian cho mỗi độc giả sẽ tự có câu trả lời riêng.
Tình yêu có nồng thắm đến đâu cũng không thắng nổi số phận, cũng không qua khỏi những cá tính cố chấp. Cả Rhett và Scarlett đều kiêu ngạo và xem trọng cái lòng tự tôn chết tiệt. Chính vì quá giống nhau đến thế nên khoảnh khắc cuối ấy Scarlett đã không nói ra lòng mình mà Rhett cũng không cho phép bản thân si mê bất chấp nữa rồi.
Đôi lần tự hỏi, tại sao mọi thứ lại luôn đến quá muộn với Scarlett? Kể cả tình yêu của Rhett, sự nhận thức về Melanie, tình yêu mù quáng với Ashley, tại sao Scarlett luôn nhận ra quá chậm trễ? Nhưng dù sao đi nữa, với Scarlett “Sau tất cả, ngày mai lại là một ngày mới”. Đây là câu nói được xem như kim chỉ nam thôi thúc động lực sống trong tất cả mỗi chúng ta để hướng đến một ngày mai tươi sáng hơn.
Chúng ta thường sống vội vã để bắt kịp cái nhịp sống hối hả theo từng ngày. Mải mê rượt đuổi theo những đam mê phù phiếm để rồi bỏ quên những giá trị chân thật mà giản dị bên cạnh mình. Có thể là những niềm vui bị vùi lấp, những nỗi buồn còn sót lại và cả những người thương yêu ta nhất.
Như Scarlett bỏ lỡ Rhett, chưa kịp tận hưởng lòng thương yêu của Melanie, phí hoài những năm tháng cố chấp với Ashley,…có vẻ cô chưa bao giờ thật sự sống trọn vẹn cho từng khoảnh khắc mà chỉ mải chạy theo danh vọng giàu sang. Nhưng dù sao đi nữa thì hình ảnh Scarlett kiên cường, gai góc mà kiêu ngạo đã gây ấn tượng mạnh với rất nhiều độc giả nữ. Muốn được mạnh mẽ như cô, bảo vệ những thứ trân quý bên cạnh mình, nhưng cũng không muốn vô tâm như cô, bỏ qua tình yêu vĩ đại của đời mình.
“Cuốn theo chiều gió” dù đã kết thúc nhưng dư âm của nó vẫn cứ văng vẳng bên trong mỗi độc giả. Trên hết là vẻ đẹp kiên cường, nghị lực của con người khi luôn cố gắng vượt lên trên nghịch cảnh của số phận. Dù qua bao nhiêu năm đi nữa thì “Cuốn theo chiều gió” vẫn sống mãi với thời gian bằng cả những giá trị chân, thiện, mỹ hết sức trọn vẹn.
Xem thêm:
Review sách Không Nhà
Review sách Càng Kỷ Luật Càng Tự Do